Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 47: Lấy Áo Khoác Cho Cô

Cập nhật lúc: 2025-09-17 11:32:46
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xét thấy cơ thể của Thịnh Ý khỏe, cũng nán lâu, nhanh chóng rời .

 

Thẩm Cố Thanh ở đến khi Thịnh Ý truyền xong nước, y tá rút kim khỏi tay cô mới chịu .

 

Thịnh Ý thấy bác Hoa về, vòng quanh tìm, phát hiện bà đang ở phòng bệnh bên cạnh trò chuyện với một bà lão.

 

Cô cũng phiền, chỉ đến quầy y tá mượn điện thoại, đó gọi cho viện trưởng Tân.

 

Vì cũng tối muộn, Thịnh Ý chỉ định thử gọi một chút, ngờ bên bắt máy nhanh, còn sẽ giúp gọi đến.

 

Năm phút , viện trưởng Tân đích tới.

 

“Đồng chí Thịnh, bác sĩ Mạnh qua với . Cô yên tâm, chào hỏi bên cục y tế huyện, chuyện tuyệt đối sẽ để cô chịu thiệt.”

 

Thịnh Ý chân thành một câu: “Cảm ơn.”

 

Viện trưởng Tân khẽ hai tiếng: “Không cần cảm ơn, cô cũng giúp một việc lớn mà.”

 

Hai thêm vài câu chuyện khác, đó Thịnh Ý cúp máy. Khi phòng bệnh, bác Hoa về.

 

Thịnh Ý thấy bà giường ngủ, liền nhẹ nhàng kéo chăn đắp cho bà, cửa tắt đèn, trở về giường bệnh xuống ngủ.

 

Lúc , Thịnh Ý đặc biệt cảm thấy may mắn vì phòng bệnh của bệnh nhân nào khác, hai chiếc giường, nếu thì chen chúc với bác Hoa, quả thực tiện chút nào.

 

---

 

Bên , trong phòng bệnh của ông Giang.

 

Thẩm Cố Thanh tạm ở một đêm, tiện chăm sóc ông Giang.

 

Nghĩ đến chuyện nửa tháng nữa sẽ đưa Thịnh Ý về Kinh thị, liền gọi điện cho ông nội:

Tửu Lâu Của Dạ

“Ông nội, cháu tìm cô gái dùng châm cứu gây tê cho ông Giang. Cháu và cô hẹn, nửa tháng nữa sẽ đến Kinh thị chữa bệnh cho ông.”

 

Ông Thẩm từ lâu ông Giang nhắc đến việc cháu trai thích cô gái , nên ở đầu dây bên thầm.

 

“Chuyện nhỏ, ông thấy bình thường cháu chẳng mấy khi tiếp xúc với con gái, e rằng dọc đường cháu cũng chăm sóc nổi. Thế , ông bảo Tiểu Vương đón cô một chuyến. Cháu đưa thời gian và địa chỉ cho ông.”

 

Thẩm Cố Thanh lập tức hoảng hốt, chuyện thể, còn nhân cơ hội đường để tiếp xúc nhiều hơn với Thịnh Ý, để cô hiểu thêm một chút.

 

Nếu để Tiểu Vương đón thì còn cơ hội ở riêng cùng cô.

 

Hắn cứng đầu :

“Ông nội, cần , Tiểu Vương với đồng chí Thịnh vốn quen , chung sẽ lúng túng. Tốt hơn hết là để cháu đưa cô về.”

 

Ông Thẩm vốn cố ý thế để thử, thấy cháu trai kiên quyết, trong lòng ông yên tâm hẳn.

 

Ông cũng tiếp tục nhắc đến chuyện nữa, hai ông cháu trò chuyện dăm ba câu Thẩm Cố Thanh cúp máy.

 

Bên phía ông Thẩm, cô nhỏ của Thẩm Cố Thanh - Thẩm Yến - tỏ vui:

“Ba, Gia Tuyết mấy hôm nữa sẽ về nước , nó nghiệp học viện y khoa hàng đầu thế giới, còn từng thực tập tay giáo sư Fianna một năm. Chuyện dị ứng thuốc gây tê của ba đối với nó chỉ là chuyện nhỏ. Thằng nhóc Tiểu Thanh đúng là… ai cũng mang về nhà . Ba đừng là tin lời nó thật nhé?”

 

Ông Thẩm đang vui vẻ vì thấy cây khô cũng hoa nên chẳng để bụng những lời .

 

“Tiểu Thanh chọn thì đương nhiên là bản lĩnh thật sự, con bớt lo chuyện bao đồng .”

 

Thẩm Yến bĩu môi, nhớ gì đó, tiếp:

“Ba, ba với hai, chị dâu về chuyện Gia Tuyết và Tiểu Thanh gặp mặt ? Con thấy hai nhà cũng môn đăng hộ đối, còn cần xem mắt gì nữa, lớn hai bên gặp , định hôn sự luôn là .”

 

Nét gương mặt ông vụt tắt, ông chống mạnh gậy xuống đất:

“Vớ vẩn! Đất nước bây giờ bước thời đại mới, tư tưởng con vẫn còn dừng ở quá khứ? Xã hội bây giờ chẳng còn coi trọng môn đăng hộ đối hôn nhân sắp đặt nữa. Hôn sự của Tiểu Thanh, nó tự quyết định, cho dù nó dẫn một kẻ ăn mày ngoài đường về, chỉ cần nó thật lòng yêu thích, ba cũng đồng ý cuộc hôn nhân !”

 

“Ba!”

 

“Được , đừng nữa, mau về nhà chồng , đêm hôm , đừng đây chọc tức ba nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-47-lay-ao-khoac-cho-co.html.]

 

Ông hừ nặng một tiếng, xoay trở về phòng lầu ngủ.

 

Thẩm Yến ghế sô pha, tức giận đến mức giậm chân. Ba cũng thật là, tuổi càng lớn càng hồ đồ, xem vinh quang của gia tộc , vẫn dựa chính cô mới .

 

Đang đó suy nghĩ miên man, ông Phúc tới bên cạnh, khom :

“Nhị tiểu thư, cô nên về thôi.”

 

Sắc mặt Thẩm Yến lập tức trầm xuống, trời khuya thế , mà ba thật sự đuổi cô , nhưng trong nhà, ông Thẩm từ đến nay một hai. Ông bảo , cô nhất định .

 

Thẩm Yến càng thêm phẫn uất, lúc ngoài còn rầm rầm đóng sập cửa.

 

Thẩm Cố Thanh hề chuyện ở nhà đang ầm ĩ, vẫn đang rót , bưng nước cho ông Giang.

 

 

Thịnh Ý ở bệnh viện thêm hai ngày nữa, cảm thấy tinh thần hồi phục gần như , cô cũng tiếp tục viện.

 

Hai ngày nay Thẩm Cố Thanh đều canh đúng giờ mang cơm đến. Cô từ chối , bèn đổi thành tiền đưa cho .

 

Thẩm Cố Thanh cũng từ chối, chuyện tình cảm vốn tiến từng bước, nếu cự tuyệt quá cứng nhắc sẽ khiến Thịnh Ý nảy sinh tâm lý chống đối, vì thế chỉ nhận lấy, giữ đúng chừng mực.

 

Thịnh Ý thu dọn đồ đạc, nhờ Hà Tĩnh giữ giúp quầy thủ tục xuất viện.

 

Vì bệnh tình của cô vốn do trạm y tế thị trấn kiểm tra trái phép gây , nên viện phí do trạm y tế chi trả bộ. Thịnh Ý cũng khách sáo, thuốc men hai ngày qua đều dùng loại nhất.

 

Ngày hôm , bác Hoa nhận điện thoại của bà mối, tìm một đối tượng xem mắt cho con trai bà, bên giục gấp. Thế là hôm qua bà về thôn Tiểu Ngưu.

 

Thịnh Ý sờ tám mươi đồng tiền thưởng của bệnh viện, dự định đến bách hóa mua vài bộ quần áo.

 

Thịnh Ý vốn xinh , bản thích ăn mặc, nên chú trọng quần áo. Nếu do đột nhiên xuyên tới đây, nhà họ Lục đuổi ngoài, tiền trong túi chẳng còn bao nhiêu thì cô sớm bách hóa mua mấy bộ đồ cho .

 

Trong huyện xe buýt nhiều, may mắn là từ bệnh viện huyện đến bách hóa vẫn chuyến.

 

Thịnh Ý xe buýt tới bách hóa.

 

Bách hóa huyện ba tầng, xem như là một trong những công trình khang trang nhất ở đây.

 

dạo tầng một , thấy chủ yếu bày bán đồ sinh hoạt, đó lên tầng hai, nơi gần như là quần áo.

 

Thịnh Ý dạo một vòng, để ý vài cửa hàng quần áo khá , chọn một tiệm bước .

 

Tiệm khách đông, nhưng mẫu mã hợp mốt.

 

Trong tiệm hai nhân viên bán hàng, đều đang quây quanh một phụ nữ trông vô cùng sang trọng mà phục vụ.

 

Thịnh Ý thấy thấy nhẹ nhõm, cô vốn thích nhân viên bám theo khi chọn đồ.

 

Cô cẩn thận xem quanh, phát hiện tường treo một chiếc áo khoác phao màu đỏ thiết kế .

 

Cô định nhờ nhân viên lấy xuống, ai ngờ đối phương chỉ liếc cô một cái, đó tiếp tục nồng nhiệt giới thiệu đồ cho vị phu nhân .

 

Thịnh Ý bật vì tức giận, liếc mắt tìm quanh, tự lấy cây móc dài gỡ chiếc áo xuống.

 

Một trong hai nhân viên thấy thế, lén trừng mắt một cái, nhưng cũng gì.

 

Thịnh Ý phòng thử áo, bước soi gương lớn ở cửa, bản cô vốn da trắng, khoác chiếc áo phao đỏ đường cắt may tinh tế, lập tức càng thêm xinh rực rỡ.

 

Nhân viên trong tiệm cùng vị phu nhân đều sững sờ.

 

lúc , một phụ nữ khác cũng mặc đồ sang trọng bước , chỉ tay chiếc áo Thịnh Ý, thẳng:

 

“Cái , . Cô, gói cho .”

 

Loading...