Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 68: Cô Chú, Nơi Này Không Hoan Nghênh Hai Người

Cập nhật lúc: 2025-09-24 05:14:57
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi thấy tiếng động bên ngoài thì đều tò mò, rướn cổ .

 

Đôi mày của Thịnh Ý khẽ nhíu , giọng giống Lục Kiến Nghiệp thế.

 

Cô bước cửa, thấy hai đó. Quần áo bông và quần dài họ đều rách rưới, mặt mũi thì lấm lem dơ bẩn.

 

Hai thấy Thịnh Ý thì càng tức giận hơn.

 

“Đường núi bên ngoài khó thế nào, cô cũng đón ba một tiếng, đúng là bất hiếu!” Chu Tú Văn Thịnh Ý mắt, môi đỏ răng trắng, dung mạo còn xinh hơn so với lúc nuôi trong nhà .

 

Nghĩ đến Lục Yến Yến đang viện, dù dùng loại kem dưỡng da nhất, da dẻ vẫn chẳng trắng bằng, ngũ quan cũng kém xa Thịnh Ý.

 

Ngày thường riêng Yến Yến thì còn thấy cũng coi , nhưng đem so với Thịnh Ý thì đúng là một trời một vực.

 

Chu Tú Văn càng nghĩ càng bực bội.

 

tiếp:

“Ba cô với khát khô cả cổ , mau rót nước, với mua cho chúng hai bộ quần áo đem tới. là chẳng điều gì cả.”

 

Sau khi Thịnh Ý ngoài, mấy trong phòng cũng thấy tiếng, bèn . Nghe Chu Tú Văn Thịnh Ý, thái độ lập tức nhiệt tình hơn hẳn.

 

“Cô chú, thì hai là ba của bác sĩ Thịnh, mau trong ạ.”

 

Chu Tú Văn liếc mấy cô gái trẻ nhiệt tình bên cạnh, hừ một tiếng, uốn éo bước .

 

Vừa tới cửa, thấy bên trong chất đồ đất cát lấm lem, mặt bà liền nhăn nhúm.

 

“Đón tiếp chúng đưa tới chỗ nào tử tế hơn, chỗ ở nổi ?”

 

Vừa dứt lời, nét nhiệt tình mặt của mấy cô gái lập tức biến mất.

 

Thì ba bác sĩ Thịnh là loại như , năng khó , chẳng chút phép tắc nào. Thật hiểu nổi sinh cô con gái xuất sắc như bác sĩ Thịnh.

 

Ai nấy đều thầm chê bai trong bụng.

 

Ánh mắt Thịnh Ý lạnh nhạt lướt qua hai :

“Cô chú nếu quen ở đây thì thể rời . Quê mùa vốn , chẳng ai ép hai tới.”

 

Lời thốt , lập tức đưa mắt .

 

Sao bác sĩ Thịnh gọi họ là cô chú? Họ là cha ruột của bác sĩ Thịnh ?

 

Chu Tú Văn thấy Thịnh Ý gọi là cô, tức đến mức tóc như sắp bốc khói.

 

“Con nhóc c.h.ế.t tiệt, đồ bất hiếu, nuôi cô từng năm đúng là uổng công! Bây giờ ngay cả một sợi lông của Yến Yến cô cũng chẳng bằng!”

 

Lục Kiến Nghiệp hai phụ nữ cãi cọ, ông cắt ngang lời Chu Tú Văn, Thịnh Ý :

 

“Em gái cô lòng xuống thăm cô, cô cảm kích thì thôi, còn đẩy nó ngã cầu thang. Làm chuyện độc ác như , đứa con gái nào như cô!”

 

Nghe , xì xào bàn tán.

 

Thịnh Ý bỏ ngoài tai, chỉ lạnh nhạt mở miệng:

 

“Nó tới thăm ? Ý ông là nó sai giam trái phép trong trạm y tế, khi sự việc bại lộ, nhận điện thoại từ sở y tế nên mới buộc tới đây ?”

 

Ngực Lục Kiến Nghiệp như chặn nghẹn:

“Cô cái gì?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-68-co-chu-noi-nay-khong-hoan-nghenh-hai-nguoi.html.]

Thịnh Ý chẳng buồn giải thích, tiếp:

“Còn chuyện nó ngã cầu thang, ý ông là nó tự bất cẩn ngã xuống, đó vu cho đẩy?”

 

Thấy vẻ chế giễu trong mắt Thịnh Ý, tim Lục Kiến Nghiệp khẽ run.

 

Thực ngay từ hôm Yến Yến khăng khăng đòi xuống nông thôn, ông thấy gì đó .

 

thì ? Yến Yến sai thì cũng cha che chở. Mười mấy năm qua Thịnh Ý Yến Yến hưởng vinh hoa phú quý, giờ Yến Yến gì cô cũng là đáng đời thôi!

 

Nghĩ , ông :

“Dù đúng như cô thì Yến Yến chỉ nhằm cô mà chẳng đối xử như thế với ai khác? Chẳng do chính cô vấn đề , còn trách Yến Yến gì.”

 

Chu Tú Văn lập tức phụ họa:

đó, nếu cô gì, Yến Yến cố ý sai giam cô chứ. Con gái vốn hiền lành, như cô, chẳng giáo dưỡng, bảo ba cô nghèo khổ c.h.ế.t sớm! Bao năm nay Yến Yến chịu khổ trong nhà cô, nó đối xử với cô thế nào cũng đều xứng đáng cả!”

 

Thịnh Ý tức giận đến mức bật :

“Vậy thì chẳng còn gì để nữa. Mời hai cho, nơi hoan nghênh.”

 

Trong phòng bên cạnh, Vương Tố Phân nổi nữa.

 

Bà chạy , chống nạnh mắng thẳng mặt hai vợ chồng Lục Kiến Nghiệp:

 

“Hai đúng là sinh dạy, lời còn thối hơn cả hố phân! Thế mà cũng xứng cha ? Không bác sĩ Thịnh bảo cút ? Còn chịu biến! mà chạy ngay nhà xí múc ít nước thải hắt hết lên hai , đánh như cũng là đáng đời. Nếu thì tại đánh khác, mà chỉ đánh hai ? Chắc chắn là bản hai vấn đề!”

 

Vương Tố Phân , dọa cho Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn từng gặp cảnh thô lỗ thế , sợ đến mặt mày tái mét, chẳng buồn giữ thể diện, cuống quýt chạy trối c.h.ế.t khỏi thôn Tiểu Ngưu.

 

Mấy nữ công nhân trong phòng khám thấy hai kẻ , liền ùa đến an ủi Thịnh Ý, nhưng cô chẳng mảy may bận tâm những lời của hai xa lạ . Cô dẫn trở , tiếp tục sắp xếp nốt công việc còn dang dở, mới sang phòng bên khám bệnh cho bệnh nhân.

 

Vương Tố Phân thấy cô thì nịnh nọt hai tiếng:

“Bác sĩ Thịnh, nãy thế chứ?”

 

Thịnh Ý bà, trong lòng dâng lên chút ấm áp. Nhớ đầu tiên cô mới đến, Vương Tố Phân còn ôm chăn định vờ vịt đòi cô tám mươi đồng, thế mà bây giờ ngay mặt bao , cha danh nghĩa của cô mắng chửi cô, thì chính Vương Tố Phân đầu tiên bênh vực.

 

Quả nhiên, con ai cũng mặt và mặt .

 

Cô khẽ mỉm :

“Cảm ơn thím Tố Phân. Người là…?”

 

Vương Tố Phân sang giới thiệu phụ nữ bên:

“Đây là em dâu bên ngoại của . Nói thật giấu gì cô, cô lấy chồng mấy năm nay mà bụng chẳng động tĩnh gì. Bác sĩ Thịnh, cô cao tay, mau xem giúp nó một chút.”

 

Người phụ nữ , khẽ cúi đầu.

 

Vì chuyện sinh con, bao năm qua cô chịu ít lời chì chiết từ nhà chồng. Mỗi Vương Tố Phân về nhà, cũng châm chọc cô là gà mái đẻ trứng. Hôm nay dẫn cô tới khám, dụng ý gì.

 

Nghe xong tình hình, Thịnh Ý cẩn thận bắt mạch, kiểm tra kỹ lưỡng, :

 

“Em dâu của thím vấn đề gì, cơ thể bình thường.”

 

Người phụ nữ ngẩng phắt đầu lên, dường như dám tin những gì . Đây là đầu tiên bác sĩ vấn đề ở cô.

 

Ánh mắt cô Thịnh Ý dần dần ánh lên một tia hy vọng. Thế nhưng ngay đó, nghĩ đến địa vị của chồng trong nhà, nghĩ đến việc Vương Tố Phân lúc nào cũng bênh vực , ánh mắt cô ảm đạm, cúi đầu xuống.

 

Thôi, cho dù bác sĩ của cô thì ích gì, nhà họ Vương cũng sẽ chẳng bao giờ tin.

 

Quả nhiên, Vương Tố Phân thấy câu liền như chọc giận, lập tức dựng lông, kích động hét lớn một tiếng:

Tửu Lâu Của Dạ

“Cái gì cơ?”

 

Người phụ nữ bật chua chát, cô sớm sẽ thế . Có lẽ, đây chính là phận của cô.

Loading...