Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 74: Chị Dựa Vào Đâu Lại Có Mặt Ở Đây
Cập nhật lúc: 2025-09-25 11:41:03
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ba , hai đừng cãi nữa, chị ở đây?”
Sắc mặt Lục Yến Yến vô cùng khó coi, trong lòng cô hận Thịnh Ý đến tận xương tủy. Đây vốn là nơi xã giao mà cô luôn tự hào, mà một kẻ vô dụng như Thịnh Ý thể bước chân ?
Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn cũng theo hướng đó, quả nhiên thấy Thịnh Ý đang ở một chỗ trong sảnh.
Chu Tú Văn liếc qua quần áo Thịnh Ý, sang bộ váy của Lục Yến Yến, sắc mặt càng lúc càng u ám, ngờ đụng hàng!
Trong lòng tức tối, Chu Tú Văn sải bước thẳng đến mặt Thịnh Ý.
“Thịnh Ý, con nhóc c.h.ế.t tiệt , cô ở đây?”
Sắc mặt bà vô cùng khó chịu.
Thịnh Ý chỉ lạnh nhạt ba họ một cái, , buồn đáp lời.
Lục Yến Yến sốt ruột :
“Chị, hôm nay nhà hàng quốc doanh nhân vật lớn đến, chị chắc là nhầm ? Mau , nhân lúc nhân viên phục vụ phát hiện . Nếu thì sẽ đuổi đấy!”
Thịnh Ý vẫn im, thèm để ý. Ngược , chính vì ba họ chặn ngay đó nên càng gây chú ý, khiến những vị khách khác trong nhà hàng bắt đầu ngoái .
Lục Kiến Nghiệp thấy mất hết thể diện, nghiêm giọng quát:
“Còn mau ! Em gái cô cũng chỉ là vì cho cô mà thôi!”
lúc , vì thấy nơi đây ồn ào, một nhân viên phục vụ cũng bước nhanh tới:
“Xin chào, xin hỏi mấy vị chuyện gì ?”
Lục Kiến Nghiệp đang bực bội vì thái độ của Thịnh Ý, thấy nhân viên đến thì như bắt cớ:
“Đến đúng lúc lắm! Các ăn kiểu gì ? Tối nay là để tiếp đãi lãnh đạo cấp thị cục, các tầm quan trọng ? Thế mà để một kẻ thiệp mời chình ình ở đây. Các quản lý kiểu gì hả?”
Nghe , nhân viên phục vụ sững , sang hỏi Thịnh Ý:
“Đồng chí, đúng như vị đây ? Cô thiệp mời ?”
Thịnh Ý im lặng một chút :
“ là thiệp mời, nhưng…”
Chưa kịp dứt lời thì Lục Yến Yến nhanh chóng cắt ngang:
“Chị, thiệp mời thì thể những nơi như thế ? Nếu chẳng may đắc tội với lãnh đạo sắp lên cục tỉnh thì cả nhà chúng cũng chị liên lụy đấy!”
Chu Tú Văn cũng trầm mặt:
“Phục vụ, mau đuổi nó ngoài !”
Nghe đến đây, nhân viên phục vụ càng hoảng, một cô gái thiệp mời thì lọt đây ?
“Đồng chí, cô cũng đó, xin mời cô ngoài.”
Thịnh Ý còn định giải thích, nhưng một nữa cắt ngang.
“Chu Tú Văn, các đây gì ?”
Mạnh phu nhân dẫn theo Mạnh Cẩn Chu bước tới.
Lục Yến Yến thấy đến thì lập tức thu vẻ khó chịu, bằng gương mặt ngượng ngùng, nhỏ nhẹ gọi:
“Dì Mạnh, Cẩn Chu, hai cũng tới ạ.”
Chu Tú Văn cũng vội vàng phụ họa:
“Không gì to tát , chẳng qua nhận thiệp mời mà còn cố tình ở đây, phục vụ cũng đuổi .”
Mạnh phu nhân tỏ vẻ khinh thường:
“Trên đời loại mặt dày đến , thật từng thấy! Để xem rốt cuộc là ai… Là cô?”
Ánh mắt bà như phun lửa khi thấy Thịnh Ý. Bà ngờ là con bé , cái đứa từng tranh giành quần áo với bà trong tiệm, còn cùng Lư phu nhân mắng bà một trận!
“Thì là cô! Không ngờ vẫn cái kiểu hổ. Tú Văn, chính là con bé đó, mà kể với bà, dám giành đồ với trong cửa hàng quần áo!”
Mạnh phu nhân hất cằm, kiêu ngạo . Trong lòng bà đoán chắc chắn Thịnh Ý Lư Tương Quân đưa tới, nhưng thì ? Chính Lư Tương Quân còn bám lấy phu nhân cục trưởng thì gì đủ sức che chở cho Thịnh Ý chứ.
Nghĩ đến đây, bà càng thêm ngang ngược, hống hách.
“Phục vụ, lập tức kéo cô ngoài. Nếu lát nữa cục trưởng thành phố và phu nhân đến mà thấy cảnh , các gánh nổi hậu quả chắc?”
Tửu Lâu Của Dạ
Nghe càng lúc càng run, nhân viên phục vụ sốt sắng kéo Thịnh Ý dậy.
Thịnh Ý còn định mở miệng giải thích, nhưng một nữa cắt ngang.
Gương mặt Mạnh Cẩn Chu đầy kinh ngạc về phía Thịnh Ý:
“Thịnh Ý, cô ở đây? Chú Lục, chẳng Thịnh Ý là con gái của chú ? Sao chú giải thích với nhân viên phục vụ một tiếng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-74-chi-dua-vao-dau-lai-co-mat-o-day.html.]
Nghe Mạnh Cẩn Chu , nhân viên phục vụ thoáng do dự, dám kéo Thịnh Ý nữa.
Gia đình thật kỳ quái, tố cáo chính con gái ruột của thiệp mời.
Lục Kiến Nghiệp tuyệt đối lúc thừa nhận Thịnh Ý là con gái .
“Cô con gái , đứa con gái như .”
Mạnh Cẩn Chu xong thì cuống cả lên:
“Thịnh Ý, cô mau xin chú , nếu cô sẽ đuổi ngoài mất.”
Thịnh Ý khẽ nhướng mày, thẳng Lục Kiến Nghiệp:
“Vốn dĩ cũng chẳng con gái ông.”
Chu Tú Văn ôm ngực, thở dồn dập, giọng đầy tức tối:
“Nghe thấy ? Chính nó nó con gái chúng , mau đuổi nó !”
Nhân viên phục vụ bây giờ mơ hồ, hiểu nổi rốt cuộc chuyện là thế nào.
Mạnh phu nhân liếc mắt trừng nhân viên phục vụ đang do dự:
“Hôm nay nếu cô đuổi ngoài thì khỏi cần việc ở đây nữa.”
Nhân viên phục vụ tất nhiên bà là ai, thấy nguy cơ mất việc liền vội vàng gọi thêm một đến hỗ trợ.
Hai một trái một kẹp lấy Thịnh Ý, cô giãy nhưng thoát nổi.
“Buông , tuy thiệp mời, nhưng là cùng Vương phu nhân đến đây.”
Mạnh phu nhân lạnh:
“Cái gì mà Vương phu nhân, Lư phu nhân, gọi họ đến đây thử xem.”
Thịnh Ý sang về hướng lúc Vương phu nhân , nhưng phát hiện thấy .
Mạnh phu nhân cũng thuận theo ánh mắt cô sang, thấy chỗ đó quả thật trống .
Bà khinh miệt khẩy:
“Ngay cả bịa chuyện cũng chẳng giống ai, bên gì ai . Các còn ngây đó gì, chờ phu nhân cục trưởng đến chất vấn ?”
Hai nhân viên phục vụ như bừng tỉnh, lập tức kẹp chặt Thịnh Ý chuẩn kéo ngoài.
Lòng trắc ẩn nổi lên, Mạnh Cẩn Chu vội cầu xin :
“Mẹ, là Thịnh Ý do chúng đưa , cần gì nhất định đuổi cô chứ.”
Mạnh phu nhân , trong lòng chợt thót , chẳng lẽ Cẩn Chu ý với con bé ?
Bà kỹ , quả thật dung mạo của Thịnh Ý vô cùng xuất sắc, càng nghĩ càng thấy tức.
Lục Yến Yến cũng bực tức đến mức siết chặt tay, giọng nũng:
“Anh Cẩn Chu, rõ ràng là chị thiệp mời, đừng khó dì Mạnh nữa.”
“ mà…”
“Được , nhưng nhị gì nữa. Hai các cô, nhanh chóng đưa nó ngoài .”
lúc , Lư phu nhân bước muộn, thấy Thịnh Ý kẹp hai bên.
“Tiểu Ý, cháu ?”
Một nhân viên phục vụ kịp để Thịnh Ý lên tiếng vội vàng :
“Lư phu nhân, cô thiệp mời, phát hiện mà cũng chịu , chúng đang định đưa cô ngoài.”
Lư phu nhân khẽ nhíu mày:
“Được , các cô buông cô , là đưa cô đến đây.”
Hai nhân viên phục vụ lập tức buông tay.
Nơi quả thực quá rối, bọn họ cũng dây dưa thêm, thả vội vã rời .