Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 78: Rốt Cuộc Là Tình Huống Thế Nào, Cô Thật Sự Không Rõ Sao?

Cập nhật lúc: 2025-09-29 07:12:01
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không ngờ Vương phu nhân kiểu vì giữ thể diện mà bừa. Toan tính của Chu Tú Văn đương nhiên thất bại. Bà liếc Chu Tú Văn một cái đầy mỉa mai.

 

“Bà chắc chắn thật ?”

 

Trong lòng Chu Tú Văn dấy lên một dự cảm chẳng lành, nhưng Vương phu nhân hề cho bà cơ hội lên tiếng, mà tiếp tục thẳng:

 

“Con gái mới mười mấy tuổi mà trang điểm cái kiểu còn già hơn cả . Tóc uốn xoăn chẳng khác nào bó củi cháy dở, mặt thì bôi đỏ như m.ô.n.g khỉ. Thật hiểu gan bắt nhận xét là .”

 

Lời Vương phu nhân tuy là sự thật, nhưng cố ý gay gắt hơn một chút. Trong mắt bà, Chu Tú Văn và Lục Yến Yến quá là chừng mực, dám ở ngay địa bàn của bà mà bảo bà bình phẩm sắc một cô gái trẻ.

 

Bà cũng hiểu mánh khóe của Chu Tú Văn, nhưng Vương phu nhân xưa nay từng để khác điều khiển. Nếu ai dám lợi dụng cơ hội để gắn cho bà cái mác việc nể mặt ai thì bà cũng ngại khiến đó c.h.ế.t khó coi.

 

Phải rằng, bản Vương phu nhân vốn cực kỳ yêu cái . Nếu thì nhờ Thịnh Ý trị mụn, tìm cô trang điểm?

 

Dĩ nhiên, điều nghĩa là bà bụng hẹp hòi. Ngược , với những ai thật sự xinh , thậm chí hơn bà, ví như Thịnh Ý thì bà vui lòng khen ngợi.

 

Lục Yến Yến xong, nước mắt rơi lã chã, vai run run, trông cứ như ai bắt nạt.

 

Vốn dĩ Vương phu nhân định dừng , nhưng thấy dáng vẻ khó tả, đầy giả tạo , cơn giận trong lòng bà dâng cao.

 

“Da ngăm đen thì đừng học ai mặc màu đỏ, quê mùa già nua, chẳng chút nào.”

 

Lần thì Lục Yến Yến sụp đổ. Thực hôm nay cô lỡ mặc trùng váy với Thịnh Ý, mà bấy lâu nay cô luôn lo sợ bản bằng Thịnh Ý.

 

Tửu Lâu Của Dạ

Chỉ là Chu Tú Văn và Mạnh phu nhân cứ ngớt khen ngợi cô xinh , khiến Yến Yến riết tự huyễn hoặc.

 

Bây giờ Vương phu nhân chỉ ngay mặt bao , cô chịu nổi?

 

“Vương phu nhân, cho dù địa vị của bà cao hơn chúng , cũng lý do để bà như thế! Bà thì cái gì chứ? Rõ ràng là chị gái thấy mặc bộ nên mới mua một cái giống hệt. Rốt cuộc ai bắt chước ai, mong bà rõ!”

 

“Còn chị, em chị vốn dĩ hơn em, nhưng đó cũng lý do để chị cố tình mặc đồ giống em, tìm đến nh.ụ.c m.ạ em!”

 

Lục Yến Yến cố tình thế, vì quần áo mà, chỉ cần cô cứ c.ắ.n chặt miệng rằng mua thì ai thể thật sự điều tra?

 

Trong lòng Yến Yến căm hận nghĩ: Thịnh Ý, xem chị còn phản bác thế nào!

 

Thịnh Ý chẳng buồn đoán Yến Yến nghĩ gì, chỉ thấy những lời buồn , bèn nhún vai, bụng nhắc nhở:

 

“Là cô nằng nặc đòi Vương phu nhân nhận xét, liên quan gì đến .”

 

Lúc Lư phu nhân cũng lên tiếng phụ họa:

“Tiểu Ý mua bộ váy từ lâu . Mạnh phu nhân, chẳng khi bà cũng mặt ? Sao ?”

 

Nghe , Lục Yến Yến ngẩn , hiểu về phía Mạnh phu nhân.

 

Trước mặt Lư phu nhân, dù thừa nhận, Mạnh phu nhân cũng chỉ thể gượng :

“Yến Yến, bộ đúng là vị nữ đồng chí đây mua . Dì vì quá thích nên đó mới mua thêm một cái.”

 

Trong lòng Lục Yến Yến càng ấm ức: Tại mặc đồ mà Thịnh Ý mua chứ? Rõ ràng đáng mặc đồ hơn.

 

“Dù cũng chỉ bắt nạt nhỏ tuổi thôi.”

 

Không gì khác, cô chỉ thể thốt câu , mong vớt vát chút đồng tình.

 

Thế nhưng, những ở đây, đến việc họ về phía Vương phu nhân , chỉ riêng chuyện nhà Lục Yến Yến vốn lý, đủ khiến họ coi thường.

 

Thế là bật chế giễu:

“Cô đồng chí nhỏ , rốt cuộc là bắt nạt cô, là chính nhà các tự chuốc lấy rắc rối, cô thật sự ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-78-rot-cuoc-la-tinh-huong-the-nao-co-that-su-khong-ro-sao.html.]

Nói xong, vài nhịn mà bật thành tiếng.

 

Lục Yến Yến chịu nổi tình cảnh nữa, cúi đầu chạy ngoài.

 

Lúc mặt Lục Kiến Nghiệp đen kịt. Yến Yến thế, sẽ xảy chuyện gì. cảnh , nếu ông thật sự đuổi theo thì nhà họ Lục mới là mất hết thể diện.

 

, ông vỗ vai Mạnh Cẩn Chu bên cạnh:

“Tiểu Chu, con xem Yến Yến thế nào .”

 

Mạnh Cẩn Chu vốn . Yến Yến trò lố như thế, nếu bây giờ đuổi theo thì chẳng gắn chặt với cô ?

 

từ nhỏ quen lễ phép, bản chất khiến thể trái lời lớn. Hắn đang định dậy thì Mạnh phu nhân đặt tay ngăn .

 

“Tiểu Chu, món thịt kho là con thích ăn nhất. Mau nếm thử , lát nữa nguội thì ngon nữa.”

 

Nghe xong, mặt Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn lập tức sầm .

 

Mạnh phu nhân, rốt cuộc bà ý gì đây?

 

Thế nhưng, ngay lúc hai còn đang định lên tiếng, viện trưởng Mạnh mở lời:

 

“Tiểu Chu, Yến Yến là con gái, tối thế chạy ngoài chắc chắn an , con xem thế nào .”

 

Một câu khiến sắc mặt của Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn dịu xuống đôi chút.

 

Mạnh phu nhân tuy hiểu ý chồng, nhưng trong trường hợp trang trọng thế , bà cũng dám trái lời.

 

Thực Mạnh Cẩn Chu hề , cảm thấy Lục Yến Yến điều, thấy cô dịu dàng nhỏ nhẹ nên mới để bụng mà ngả theo, nhưng bây giờ thì khác . Ở nơi trang trọng thế , rõ ràng rộng lượng, tao nhã như Thịnh Ý mới đủ sức gánh vác.

 

Thế nhưng xưa nay từng dám trái lời ba . Nghe viện trưởng Mạnh dặn, lập tức dậy theo.

 

Mọi chứng kiến cảnh , liền đưa mắt . Xem , Lục Yến Yến chính là cô con dâu mà nhà họ Mạnh coi trọng.

 

Do nhân vật chính đều rời , náo nhiệt bên cũng nhanh chóng lắng xuống.

 

Thịnh Ý trở chỗ , bỗng nhớ đến chuyện ở bệnh viện huyện đó.

 

Gần đây xảy nhiều việc, cô cũng suýt quên mất, nhưng màn ầm ĩ hôm nay của Lục Yến Yến khiến cô sực nhớ.

 

“Lư phu nhân, cháu một chuyện nhờ dì giúp.”

 

Lư Tương Quân quen Thịnh Ý cũng một thời gian, nhưng đây là đầu tiên cô chủ động mở miệng nhờ vả.

 

ngạc nhiên, dịu dàng :

“Tiểu Ý, cứ . Chỉ cần dì giúp , nhất định sẽ giúp.”

 

Thịnh Ý khẽ hắng giọng, chậm rãi :

“Là thế , đây cháu từng thẩm tra trái phép ở bệnh viện huyện Giang An. Chuyện bên sở y tế huyện cũng điều tra một thời gian, nhưng đến nay vẫn kết quả. Dì thể giúp cháu hỏi một chút ạ?”

 

Lư Tương Quân ngờ còn việc như , trong lòng tràn đầy thương xót cho những gì Thịnh Ý chịu.

 

“Tiểu Ý, cháu cứ yên tâm. Việc dì chắc chắn sẽ hỏi cho rõ ràng.”

 

Thịnh Ý dĩ nhiên tin tưởng bà, liền nhoẻn miệng :

“Lư phu nhân, coi như là quà đáp lễ, cháu tặng dì một hũ mặt nạ bùn dưỡng trắng miễn phí.”

 

Đôi mắt Lư phu nhân lập tức sáng rực lên.

 

 

Loading...