Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 82: Mối Hôn Sự Này Bỏ Đi Thôi
Cập nhật lúc: 2025-10-01 04:31:39
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Hồng Liên và hai liếc , thấy trong mắt ai nấy đều đầy bất mãn, cuối cùng Lý Hồng Liên lấy hết can đảm mở miệng:
“Nguyệt Hà, bác sĩ Thịnh đây chẳng , việc rửa d.ư.ợ.c liệu xoay vòng cho từng . Giờ chị chỉ bắt ba chúng , thế thì lắm . Hơn nữa, Hác Mỹ Mỹ với Thanh Nguyệt vốn chẳng chịu đàng hoàng, chị cũng đừng thiên vị họ như chứ.”
Trương Nguyệt Hà ngờ ba Lý Hồng Liên dám nêu ý kiến. Cô cau mày:
“Bây giờ là tổ trưởng của các cô Thịnh Ý mới là tổ trưởng của các cô? Phòng khám thuê tới đây là để việc, chứ để nêu ý kiến. Nếu thì cứ nghỉ, ngoài còn đầy .”
Lời dứt, cả ba liền cúi gằm mặt, chẳng ai dám phản bác thêm câu nào.
Chỉ là Trương Nguyệt Hà vẫn loáng thoáng thấy bọn họ thì thầm với :
“Trương Nguyệt Hà đổi nhiều thế .”
“ đó, rõ ràng tụi chọn theo chị vì quan hệ , ai ngờ thành thế .”
“Suỵt, đừng nữa, chị đang kìa.”
Trong lòng Trương Nguyệt Hà bốc lên một ngọn lửa giận, nhưng cuối cùng cũng phát tác , mấy định thôi.
Bên , Thịnh Ý trong nhóm nảy sinh lục đục nội bộ.
Người tới khám bệnh ở chỗ cô vẫn xếp như thường, nếu thì quả thật quá đông, nhưng trong hàng chẳng thấy phiền, chỉ cần lấy , họ chắc chắn sẽ khám.
“Bác sĩ Thịnh ở đây khám rẻ quá, chỉ cần cô còn, nhà tuyệt đối đến trạm y tế thị trấn nữa.”
“ , cô khám nhanh giỏi, t.h.u.ố.c kê rẻ mà hiệu nghiệm, chỉ tin tưởng tới đây thôi.”
“Đến lượt , nữa nhé. Các chị em, đây.”
Trong hàng thường vang lên những lời như thế, Thịnh Ý mãi cũng quen tai.
Đến buổi chiều, hôm nay công việc kết thúc sớm hơn, cô thu dọn xong liền sang phòng khám cân mớ d.ư.ợ.c liệu chế biến.
Gần đây kha khá cân, mấy hôm tới thể nhờ Lưu trưởng thôn mang bán một chuyến.
Ghi nhớ trong lòng xong, Thịnh Ý ghé nhà Tiểu Thúy.
Tiểu Thúy sắp cưới, tất nhiên cô thể chút tấm lòng, chỉ là của Tiểu Thúy vẫn chẳng ưa gì Thịnh Ý.
Thịnh Ý cũng chẳng để tâm. Hôm nay là ngày cưới hai hôm, theo tục lệ thôn Tiểu Ngưu, đây là lúc họ hàng, bạn bè thể sang nhà cô dâu phụ giúp.
Trong nhà Tiểu Thúy lúc đông , cô cũng tiện khó Thịnh Ý.
Thịnh Ý tìm quanh, cuối cùng bắt gặp Tiểu Thúy trong một gian phòng nhỏ. Tiểu Thúy bất ngờ lắm, cô mà vui mừng khôn xiết:
“Bác sĩ Thịnh, chị tới đây?”
Trong phòng cô dâu vốn vài . Thừa lúc họ chú ý, Thịnh Ý khẽ nhét tay Tiểu Thúy một phong bao đỏ.
“Tiểu Thúy, tất nhiên là chị tới chúc mừng em lấy chồng .”
Nói xong, Thịnh Ý còn tinh nghịch nháy mắt với cô.
Tiểu Thúy hiểu ý, sống mũi cay cay, khẽ lẩm bẩm:
“Chị khách sáo quá…”
Mấy bên cạnh hề thấy cảnh đó, chỉ tưởng cô là câu xã giao.
Dù thì ai mà chẳng trong thôn bây giờ, việc ăn kiếm tiền nhất là do Thịnh Ý nghĩ .
Đặc biệt là việc rửa d.ư.ợ.c liệu ở phòng khám, dạo chẳng tuyển thêm ai. Nhà nào con gái đến tuổi đều mong đưa đó , nhưng chẳng chen nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-82-moi-hon-su-nay-bo-di-thoi.html.]
Phải là trong thôn nhờ con gái nhóm rửa d.ư.ợ.c liệu mà ngày ngày ung dung vẫn đủ công điểm. Gia đình đắc ý tới mức còn đòi nhà trai tăng thêm 10 đồng tiền sính lễ, bên tức đến chẳng thèm trả lời.
Dù thì , nhưng chuyện càng khiến ý thức rõ sự ưu thế của những cô gái trong phòng khám.
Không vì , nhưng phần lớn họ vốn cũng chỉ là con gái trong thôn, thế mà một khi bước chân việc ở đó, qua thấy khác hẳn những cô gái bình thường khác.
Vì , khi thấy Thịnh Ý xuất hiện, lập tức mấy xúm :
“Bác sĩ Thịnh, con gái nhà khéo, cô cho nó . Nó sợ khổ, sợ mệt, cô cứ sai bảo như trâu cũng chẳng kêu ca .”
Mấy chen :
“Bác sĩ Thịnh, con gái nhà dáng cao to, cô chọn nó .”
Ai cũng tranh nhao nhao Thịnh Ý thêm chỗ . Tiểu Thúy cạnh thôi cũng thấy nhức đầu, tim cứ thót , lo lắng sợ Thịnh Ý mất vui.
Tửu Lâu Của Dạ
Nào ngờ Thịnh Ý chỉ giơ tay hiệu yên lặng:
“Các thím , phòng khám mấy ngày nữa tự nhiên sẽ còn tuyển thêm, hôm nay là ngày vui của Tiểu Thúy, đừng vây lấy khách tới dự như cháu nữa. Cứ đến chúc mừng cô dâu cho thêm phần may mắn .”
Mấy bà thím , tuy Thịnh Ý chỉ cho phép, nhưng cũng mặt dày níu kéo thêm, liền tản .
Thịnh Ý lúc mới trống để thì thầm với Tiểu Thúy mấy câu mật, chuẩn rời .
Trong sân, Chu Hồng thấy cô ngang, lập tức nghĩ một trò.
Cô giả vờ như vô tình phát hiện :
“Ôi, bác, chẳng Tiểu Ý . Tiểu Ý, cô cũng tới đây , một tiếng. Vừa hôm nay đều mặt, cô khám bệnh miễn phí cho cả nhà .”
Thoáng chốc Thịnh Ý tưởng nhầm, cô thấy đầu óc Chu Hồng chắc chắn vấn đề, bèn lờ , chỉ chào hỏi mấy quen mặt tính thẳng.
Ai ngờ Chu Hồng vẫn bám riết, cứ khăng khăng bắt cô khám bệnh công cho .
Thịnh Ý thật sự hỏng bầu khí vui vẻ ngày cưới của Tiểu Thúy, đành nhẫn nhịn :
“Cô nghĩ thử xem, hôm nay là dịp gì mà hợp để chuyện bệnh với chả tật chứ?”
Không ngờ Chu Hồng khinh khỉnh:
“Cũng chỉ là một con đàn bà mất nết lấy chồng thôi, gì mà hợp chứ.”
Nói xong, cô im một lát, chẳng thấy ai phụ họa, mới giật ngẩng lên sắc mặt .
Lúc , mặt bác Hoa tối sầm như nước, nét mặt những khác cũng chẳng mấy dễ coi, may Tiểu Thúy đó, nếu chắc xé nát Chu Hồng .
Chu Hồng sợ hãi trong bụng, nhưng chẳng chịu xin , chỉ cúi gằm xuống giả vờ im lặng, mong chuyện trôi qua.
Không khí bỗng chốc rơi trầm mặc, chẳng ai lên tiếng nữa.
Trong lòng Thịnh Ý thấy bực bội, nhưng vì nể mặt bác Hoa, cô gì thêm, chỉ lặng lẽ rời .
Tới bữa tối, cô cũng gặp Chu Hồng nên đến ăn cơm, ngờ tám giờ, bác Hoa bê một bát cơm tới gõ cửa.
Thịnh Ý mở cửa, thấy bác Hoa ngoài, thoáng sững .
“Không ăn . Bác cháu thích Chu Hồng nên đặc biệt mang cơm tới đây, còn nóng hổi đấy, ăn .”
Thịnh Ý đỏ mặt, vội vàng giải thích:
“Bác Hoa, bác hiểu lầm , cháu ý đó .”
Bác Hoa nhẹ:
“Cháu yên tâm , bác quyết định . Ngày mai bác sẽ với nhà họ Chu, mối hôn sự bỏ luôn. Trước bỏ ít tiền thì cứ coi như ném xuống sông.”