Bà thím thấy tiếng quát bất ngờ , tim liền run lên một cái.
“Quát cái gì mà to hả, lấy mạng chắc?”
Bà hung hăng trừng mắt Thịnh Ý, miệng còn ngừng c.h.ử.i rủa.
Tửu Lâu Của Dạ
Ánh mắt bà đảo lên xuống đ.á.n.h giá Thịnh Ý một lượt, dáng vẻ đúng là xinh xắn, nhưng xinh quá cũng chẳng chuyện , trông như cái họa, đem bán cũng khó giá, chẳng nhà nào cưới về dâu.
n.g.ự.c , hông , quả thật đầy đặn, tròn trịa, sinh con chắc chắn , chỉ cần chịu tốn thêm chút nước bọt thì cũng bán .
Thịnh Ý bao giờ nghĩ một ngày kẻ buôn chê bai chỉ vì… quá xinh .
Cô phớt lờ thái độ hằn học của bà thím, chỉ thẳng Tần Tĩnh Di:
“Chú, chẳng đây là bạn cháu ? Sao cô cùng bà ?”
Bà thím lập tức hoảng hốt.
“Cô gái trẻ, đừng bừa, đây rõ ràng là cháu gái , biến thành bạn cô ?”
Vị nhân viên tàu tính khí nóng nảy cũng phụ họa cho bà :
“Cô đúng là cháu gái của bà thím , đó chính miệng với .”
Nghe chứng, bà thím thở phào, vẻ mặt đắc ý hiện rõ, còn cố tình liếc Thịnh Ý với ánh mắt khiêu khích.
Sắc mặt Thịnh Ý trầm xuống, ngờ bà chuẩn chu đáo đến .
“Chúng đây chuyện nãy giờ, cô mở miệng lấy một . Nếu thật sự là cháu gái bà, thì để cô tự .”
Nhân viên tàu cũng cảm thấy lạ. Nghĩ kỹ , đúng là từ lúc cô gái ngoài quả thật câu nào, thế là ông cũng đồng tình:
“Chị , để cháu gái chị tự một câu, chẳng rõ ràng ngay .”
Bà thím ngờ Thịnh Ý tinh ý như , đến cả chuyện Tần Tĩnh Di đang hôn mê cũng . Trong lòng bà rít lên một tiếng nguyền rủa, con nhãi đúng là thích chọc phá, lát nữa đợi giải tán, bà nhất định bắt nó bán tận núi sâu!
lúc quá nhiều chằm chằm, thêm hai nhân viên tàu ở đó, nếu cẩn thận bà sẽ bắt ngay.
Ánh mắt bà láo liên:
“Cháu gái sức khỏe , giờ cần về nghỉ ngơi, chẳng rảnh rỗi ở đây nhảm với mấy .”
Thịnh Ý thấy bà lấp liếm, định tiến lên kéo Tần Tĩnh Di , nhưng tên thanh niên lêu lổng cầm cốc sắt bước chắn ngang, khiến cô chạm .
Cô sốt ruột chen qua, nhưng nào cũng cố tình cản đường.
Trong khi đó, bà thím lôi Tần Tĩnh Di vài bước, Thịnh Ý thậm chí chạm nổi gấu áo của bạn .
Mọi đều để ý đến bà thím, ai nhận thanh niên la hét đòi vệ sinh khi nãy đến giờ… vẫn .
lúc bà thím tưởng sắp thoát, thanh niên bỗng bật dậy:
“Ai da, mải xem náo nhiệt quên cả vệ sinh , mau tránh , nhịn nổi nữa.”
Anh bộ cực kỳ gấp gáp, lên hùng hổ lao tới, bà thím theo phản xạ nhường chỗ, tên lêu lổng đang mải chắn Thịnh Ý, kịp ngăn thì Tần Tĩnh Di thanh niên đ.â.m sầm ngã xuống đất.
Thấy cô gái ngã mà dậy, khựng , còn lấy chân khẽ đá mấy cái:
“Ơ, cô thế, mới va một cái mà, lẽ định ăn vạ ?”
Thịnh Ý thấy đây là cơ hội , liền lớn tiếng với nhân viên tàu:
“Chú, chú mau , cô hôn mê ! Cháu nghi ngờ bà chính là kẻ buôn , định bắt cóc bạn cháu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-96-co-that-loi-hai.html.]
Hai nhân viên tàu lập tức nghiêm mặt, ánh mắt dồn cả về phía bà thím.
Bà tình hình nguy ngập, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ bình tĩnh:
“ đây là cháu gái , tin thì gọi nó dậy hỏi, xem nó thừa nhận .”
Thuốc mê bà dùng thể khiến ngất đến sáu, bảy tiếng tỉnh, bà tin bọn họ cách gọi dậy.
“Lưng nổi nữa, sang giường nghỉ. Yên tâm, , vẫn ở trong toa .”
Bà bộ chống lưng, bước từng bước chậm chạp về phía giường.
Nhân viên tàu tuy nghi ngờ, nhưng nghĩ chỉ cần bà còn tàu thì thoát , mắt quan trọng là tìm cách gọi Tần Tĩnh Di tỉnh , vì nếu thật sự đ.á.n.h thuốc, để lâu sẽ nguy hiểm cho cơ thể.
Bà thím thấy chẳng ai cản , thầm mừng trong bụng, chỉ cần thêm ít phút nữa, bà sẽ giả trang qua mặt bọn họ, đến ga lập tức xuống tàu.
Ai ngờ đúng lúc bà thả lỏng cảnh giác, thanh niên đột nhiên rút còng tay , bấm cạch một tiếng khóa chặt cổ tay bà .
Cảm nhận cái lạnh băng cổ tay, bà thím cúi đầu , lập tức trừng mắt kinh hãi:
“ nghi ngờ bà liên quan đến một băng buôn lớn, nay bắt giữ để điều tra, ngoan ngoãn một chút!”
Thanh niên ghì c.h.ặ.t t.a.y bà , khiến bà thể động đậy.
Biết chạy nữa, bà thím liền rút con d.a.o găm trong túi , định đ.â.m về phía , nhưng thanh niên chuẩn từ , né cú đ.â.m .
Không ngờ tên lưu manh cũng dao, lưỡi d.a.o sắp đ.â.m trúng thanh niên thì…
Thịnh Ý lùi xa từ khi bà thím rút d.a.o để khỏi rước họa , nhưng thấy tên lưu manh cầm d.a.o lao tới, cô nghiến răng, nhắm mắt, vớ lấy một gói hành lý nặng giá để đồ, ném mạnh lưng .
Tên đau điếng, loạng choạng một cái, tạo cơ hội để hai nhân viên tàu lao lên khống chế , phòng ngừa liều mạng gây họa cho hành khách.
Thanh niên sắc mặt u ám, nhưng khi nhe răng , hàm răng trắng lóa:
“Cô gái, tồi .”
Thịnh Ý hất cằm, đưa tay quệt trán, bộ dáng đắc ý vô cùng.
Hừ, cần gì cũng mà.
lúc , Thẩm Cố Thanh chen . Khi nãy bên trong quá hỗn loạn, đông chen chúc, chỉ kịp thấy loáng thoáng cảnh tượng chứ .
Giờ bọn bắt, trật tự khôi phục, mới chen đến gần.
“Thịnh Ý.”
Nghe giọng quen thuộc, Thịnh Ý theo bản năng ngẩng lên .
Trong mắt Thẩm Cố Thanh lấp lánh ánh sáng, nếu cô lầm, dường như bên trong còn ẩn chứa cả… niềm kiêu hãnh.
“Thịnh Ý, cô thật sự giỏi.”
Một lời khen chân thành khiến Thịnh Ý bất giác đỏ mặt.
Lời khen … trịnh trọng quá, đến mức cô thấy ngượng.
“Anh đến đây?”
“ thấy cô lâu về, sợ cô xảy chuyện tàu nên tìm.”
Thịnh Ý khẽ gật đầu, thêm nữa.