Xuyên Thành Ác Nữ, Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Cả Nhà - Chương 260: Chúng ta nhặt được một hài tử

Cập nhật lúc: 2025-12-22 11:09:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phải dỗ dành mãi hai mới chịu nín, Cẩm Chu mới bắt đầu quan sát căn nhà mới của họ.

Ngôi nhà mới trông khác gì nhà cũ của họ.

Đồ đạc nội thất đều giống , cũng là những quen, y cảm giác như thể họ vẫn đang ở trong ngôi nhà cũ .

Y đến căn phòng nhỏ của họ.

Tủ quần áo quen thuộc, giường gỗ quen thuộc.

Mãi đến giờ phút , y mới dám chắc chắn rằng thực sự về nhà.

Y về nhà .

Y ở giường của chiếc giường gỗ, ngẩng đầu những món đồ chơi nhỏ treo giường, nước mắt cứ thế tự chủ mà lăn dài.

Cẩm Niên và Mộc Mộc ở bên cạnh bầu bạn với y, thấy y cứ ngẩn ngơ, lời nào, cả hai liền đồng loạt ôm lấy y.

Hai tiểu gia hỏa ôm y ngã vật xuống giường, đôi chân nhỏ bé cứ vắt lên y, “Ca ca… ca ca…”

Hai tiểu gia hỏa ngừng gọi y, chán.

Cẩm Chu ôm lấy bờ vai nhỏ của chúng, cũng gọi .

Chẳng gì, ba tiểu gia hỏa cứ thế giường ngủ .

Cẩm Chu lâu ngủ giường.

Y cảm thấy như đang bay lơ lửng mây, cả mềm mại, thoải mái vô cùng.

Y cứ để bản đắm chìm trong cảm giác , chẳng sợ khác khi dễ nữa.

Y về nhà, thể yên tâm, vô tư lự mà ngủ một giấc thật ngon.

Ngủ một giấc…

Khi Cẩm Niên và Mộc Mộc tỉnh dậy, Cẩm Chu vẫn đang say ngủ.

Hai tiểu gia hỏa rón rén rời giường ngoài, còn cẩn thận khép cửa .

Lúc , trời bên ngoài bắt đầu tối sầm, sắp nhập nhoạng đêm.

Cha, nương và ông bà nội của chúng sắp trở về.

“Niên Niên, ca ca trở về, cha nương và họ chắc chắn sẽ vui.”

“Phải! Đó là ca ca của chúng ! Cha, nương và ông bà nội sẽ mừng đến phát điên!”

Hai tiểu gia hỏa mong đợi phản ứng của lớn.

Cẩm Niên đảo mắt lanh lảnh, đột nhiên bày trò tinh nghịch: “Mộc Mộc, lát nữa họ về, chúng đừng ca ca là ca ca, cứ ca ca là hài t.ử chúng nhặt về, chọc ghẹo họ một chút.”

họ chắc chắn sẽ nhận ca ca mà.”

“Ca ca gầy nhiều quá, lớn lên cũng khác nhiều, là nhờ thấy nốt ruồi nhỏ tai mới nhận , nghĩ họ chắc sẽ nhận .”

Chẳng hiểu vì , khi những lời , tâm trạng của y đột nhiên trở nên tệ .

Y cảm thấy hổ thẹn, cũng hối hận, tại , y nhận ca ca .

Nếu ca ca thấy y, liệu y để ca ca cứ thế rời chăng?

“Niên Niên… ca ca gầy quá… giờ còn dám nhận y, đây y như …”

Mộc Mộc rũ đầu, tâm trạng buồn bã: “Ta ca ca béo như , da dẻ trắng trẻo, mềm mại.”

Cẩm Niên nhỏ: “Trước đây ôm ca ca thoải mái lắm, mềm mại ấm áp… nhưng mà… hôm nay ôm y, xương cốt của y đ.â.m đau quá…”

Giọng Cẩm Niên run rẩy, sắp .

Mộc Mộc chớp chớp mắt, cố gắng nén nước mắt trở : “Chúng … sẽ nuôi ca ca thật , để ca ca trở như xưa!”

Nói chuyện một lúc, hai tiểu gia hỏa vứt bỏ quần áo dơ và đôi dép cỏ rách rưới mà Cẩm Chu .

Vừa vứt xong, Chu Trường Phong và Thẩm Chỉ cùng trở về.

Hôm nay chuẩn thứ xong xuôi, mai nghỉ một ngày, mốt là thể khai trương.

Trên tay họ còn xách theo một miếng thịt bò.

Hôm nay để mấy tiểu gia hỏa ở nhà, chắc hẳn chúng ngoài tìm họ lắm .

Hôm nay họ để màn thầu cho chúng, chúng ăn no .

Đến cửa nhà, thấy ngay Niên Niên và Mộc Mộc đang đợi ở cửa, lòng lớn ấm áp hẳn.

mà chúng cũng quá là cả gan.

“Niên Niên, Mộc Mộc, bảo ngoài đợi cơ mà? Trời tối , hai con quá là to gan! Không sợ kẻ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-ac-nu-ta-chi-muon-lam-giau-nuoi-ca-nha/chuong-260-chung-ta-nhat-duoc-mot-hai-tu.html.]

Chu Trường Phong véo nhẹ tai chúng, kéo chúng nhà.

Hai tiểu gia hỏa hề phản kháng oán trách một chút nào.

Bị véo tai, chúng vẫn khúc khích.

Thẩm Chỉ, Chu Xương và Lâm Tranh theo , chỉ lắc đầu ngao ngán, trải qua bao nhiêu hiểm nguy đường, hai tiểu gia hỏa vẫn nhớ bài học.

Đáng lẽ dạy dỗ chúng một trận để chúng phạm !

Trong nhà, Chu Trường Phong ghế dài, khoanh tay, hai tiểu gia hỏa với vẻ uy nghiêm: “Lần hai đứa còn dám nữa ?”

“Không dám nữa ạ~”

“Hoàn dám nữa ạ~”

Chu Trường Phong thở dài: “Biết thế là , nếu còn thấy các con tối mịt ở cửa, sẽ đ.á.n.h đòn m.ô.n.g các con! Đánh thật đau!”

Hai tiểu gia hỏa siết chặt mông, sợ hãi…

Thẩm Chỉ bước tới hòa giải: “Các con ở nhà ăn màn thầu ? Giờ bụng đói meo .”

Hai tiểu gia hỏa đồng loạt gật đầu.

“Đói ạ! Rất đói!”

Chúng quả thực ăn gì nhiều, hôm nay chỉ lo vui mừng và lóc thôi.

Thẩm Chỉ đột nhiên ánh mắt sắc , cúi sát khuôn mặt nhỏ của chúng: “Các con thế ? Ở nhà đ.á.n.h ? Khóc ?”

Hai tiểu gia hỏa giật , ngờ nàng còn cả điều .

“Đôi mắt sưng húp như hạt hồ đào thế !”

Thẩm Chỉ , Chu Trường Phong cũng lộ vẻ mặt nghiêm trọng: “Có ai đó bắt nạt các con ? Các con ngoan ngoãn , cha sẽ chủ cho các con!”

Hai tiểu gia hỏa , vẻ mặt đầy chột .

“Là Mộc Mộc!” Cẩm Niên đột nhiên lên tiếng.

Mộc Mộc ngây .

“Hôm nay chọc tức giận, nên mới , cố ý .”

Thẩm Chỉ và Chu Trường Phong đồng loạt Mộc Mộc, Mộc Mộc mím môi nhỏ: “Con… con… Niên Niên… cũng chọc con giận, nên con mới ! Con dữ lắm!”

Cẩm Niên: “Nói bậy! Rõ ràng là hung dữ hơn! Ta hung lắm!”

“Là con!”

“Là con!”

Hai lớn đành chịu thua.

“Thôi nào, chuyện gì thể t.ử tế , lóc gì?”

Hai tiểu gia hỏa im bặt.

Thẩm Chỉ xách thịt bò bếp: “Hai đứa cố nhịn một chút, nương sẽ đồ ăn ngon cho các con ngay đây.”

Cẩm Niên và Mộc Mộc , mắt đồng loạt hướng về căn phòng nhỏ của chúng.

Do dự một lát, Cẩm Niên vẫn mở lời: “Cha nương, hôm nay chúng con nhặt một về nhà.”

Bước chân Thẩm Chỉ đột nhiên khựng , Chu Trường Phong kinh ngạc chằm chằm chúng.

“Các con gì? Nhặt một về nhà?”

“Người nào? Hiện giờ đang ở ?”

Cẩm Niên nuốt nước bọt, kéo cả hai căn phòng nhỏ.

Cẩm Chu vẫn co trong chăn, ngủ say.

“Nương , xem, chúng con nhặt về một hài tử!”

“Y tội nghiệp lắm, chúng con giữ y nhà, ?”

Thẩm Chỉ và Chu Trường Phong kinh ngạc.

Nhặt hài t.ử về nhà?

Hai tiểu gia hỏa đúng là!

Thở dài một tiếng, hai chậm rãi bước tới gần.

Trong phòng tối, khuôn mặt rõ lắm, nhưng đại khái thể thấy đó là một hài t.ử gầy gò, đáng thương.

 

Loading...