Xuyên Thành Ác Nữ, Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Cả Nhà - Chương 266: Ta rất đỗi vui mừng

Cập nhật lúc: 2025-12-22 11:09:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Trường Phong một tay bế Chu Cẩm Chu lên: "Xem xem, kết quả nhiều ?"

"Nhiều lắm! Có nhiều, lẽ chúng còn ăn hết!"

Chu Trường Phong: "Đến lúc đó Chu Chunhà ăn nhiều thêm mấy quả!"

"Vâng ạ!"

Tiểu gia hỏa ôm cổ Chu Trường Phong, chằm chằm cây cối một lúc, tùy ý cúi đầu xuống, thấy gì, ánh mắt chợt dừng .

Đệ sờ đầu Chu Trường Phong, kéo tóc xem xét.

Chu Trường Phong nghiêng đầu: "Chu Chu, ? Ôm đầu cha buông?"

"Cha... ... tóc bạc? Có... nhiều..."

Tóc Chu Trường Phong vốn buộc hết lên, mái tóc ban đầu nửa trắng nửa đen, nay nhờ sự nuôi dưỡng của Linh tuyền thủy mỗi ngày, dần dần hồi sinh sức sống mới, đen hơn nhiều .

đối với Chu Cẩm Chu từng thấy qua, vẫn là nhiều.

"Cha, chuyện ? Tại nhiều tóc bạc như thế?"

Giọng gấp gáp: "Trước đây tóc bạc... Cha..."

Chu Trường Phong vuốt ve cái đầu nhỏ của , dỗ dành: "Không , cha cả, chỉ là mọc thêm mấy sợi tóc bạc thôi, uống chút nước suối kỳ diệu của nương con, sẽ nhanh chóng khỏi thôi."

Chu Cẩm Chu luôn cảm thấy chắc chắn chuyện quan trọng xảy , nếu sẽ như thế .

"Cha... đừng gạt con... Khi con ở bên cạnh, rốt cuộc cha xảy chuyện gì?"

"Không gì cả, đường nguy hiểm, cha quá lo lắng, nên mới thành như ."

Chu Cẩm Chu nhíu mày nhỏ, cũng tin .

Xuống khỏi lòng Chu Trường Phong, Chu Cẩm Chu lặng lẽ kéo Chu Cẩm Niên và Mộc Mộc trốn một căn phòng nhỏ.

"Ca ca, ?"

"Huynh chuyện riêng gì với bọn ?"

Chu Cẩm Chu: "Tại tóc của cha bạc nhiều như ?"

Niên Niên và Mộc Mộc sững sờ.

"Hai đứa đừng gạt , rốt cuộc là chuyện gì?"

Nháy mắt một cái, mắt Chu Cẩm Niên ứa lệ: "Bởi vì... bởi vì ..."

Mắt Chu Cẩm Chu trợn to, chút dám tin.

Mộc Mộc cũng nhăn nhó khuôn mặt nhỏ, nghĩ đến thời gian Niên Niên thương, cha suy sụp và giày vò thế nào, nó cũng thấy khó chịu trong lòng.

Chu Cẩm Niên: "Bọn đều tưởng ca ca... c.h.ế.t , cha tìm về một bộ xương cốt của một đứa trẻ, bọn cứ nghĩ là , nương hỏa táng bộ xương, đặt tro cốt một cái hộp nhỏ, luôn do và Mộc Mộc giữ gìn, ..."

Giọng Chu Cẩm Niên run rẩy: "Lại gặp kẻ ... Bọn chúng cướp tro cốt ... còn dùng đao đ.â.m lưng ... suýt c.h.ế.t ..."

Mắt Chu Cẩm Chu kịch liệt run lên, vội vàng kéo quần áo của Chu Cẩm Niên: "Vết thương ? Vết thương ở ? Bây giờ đỡ ? Còn đau ?"

Chu Cẩm Niên ủy khuất ôm lấy : "Đệ khỏi , nương đặt nước suối, ngâm lâu lâu, khỏi."

Mộc Mộc: "Ca ca, yên tâm , Niên Niên khỏi , tóc của cha cũng sẽ hồi phục thôi."

Chu Trường Phong thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn đau lòng cho .

"Sao ... đáng thương như ..." Đệ nghĩ đến suýt c.h.ế.t, trong lòng liền vô cùng khó chịu.

Chu Cẩm Niên ngây ngô một tiếng: "Bọn chúng cướp , mới cho chúng, giỏi thì dẫm qua t.h.i t.h.ể !"

Nói năng hùng hồn mạnh mẽ, Chu Cẩm Chu gõ đầu.

"Nói bậy bạ!"

Chu Cẩm Niên ôm đầu, vẻ mặt ủy khuất: "Ca ca!"

Chu Cẩm Chu kéo tay hai đứa: "Đi, chúng ngoài thôi."

Buổi tối, Thẩm Chỉ đun Linh tuyền thủy, Chu Trường Phong gần như hai ngày dùng nước gội đầu, hôm nay đến lúc .

Gội đầu còn mát xa nữa, nên cơ bản đều là Thẩm Chỉ giúp gội.

Chàng thành thạo chiếc ghế dài, đầu kê một chiếc gối nhỏ.

Mái tóc nửa trắng rủ xuống chiếc thùng gỗ nóng hổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-ac-nu-ta-chi-muon-lam-giau-nuoi-ca-nha/chuong-266-ta-rat-doi-vui-mung.html.]

Mấy tiểu gia hỏa thấy, liền chạy đến.

Chu Cẩm Niên xắn tay áo: "Mẫu , để con! Con để con mà!"

Thẩm Chỉ cũng từ chối, nhường chỗ cho .

Tiểu gia hỏa liền thành thạo múc nước nóng dội lên da đầu Chu Trường Phong, bàn tay nhỏ mềm mại nhẹ nhàng mát xa cho .

Nước suối tiếp xúc với da đầu, xoa bóp.

Chu Cẩm Niên nhiều , thành thạo .

Đệ , tất cả là vì , tóc của cha mới biến thành cái dạng .

Đệ cố gắng hết sức mới !

Mộc Mộc cũng giúp, nó cũng giúp mấy , nhưng Chu Cẩm Niên bá đạo, chỉ tự .

Chu Cẩm Chu một lúc, vỗ vai : "Niên Niên, để ."

"Ca ca, cần , , học nương lâu , !"

"Lực tay yếu lắm, để ca ca ."

"Thôi ." Tiểu gia hỏa đành nhường sang một bên.

Chu Cẩm Chu chiếc ghế nhỏ bên cạnh thùng gỗ, học theo cách của Chu Cẩm Niên, mát xa nhẹ nhàng.

"Cha, như ? Có đau ?"

Khóe miệng Chu Trường Phong mím : "Không đau, một chút cũng đau, thoải mái."

Chu Cẩm Chu ngượng ngùng , xót xa những sợi tóc bạc đó.

Đệ ngẩng đầu Thẩm Chỉ bên cạnh: "Mẫu , tóc cha còn bao lâu nữa mới khỏi ạ?"

Thẩm Chỉ: "Sắp , đừng lo lắng, mỗi ngày kiên trì, sẽ khỏi thôi, thương còn chữa , tóc bạc cũng chuyện gì khó khăn."

Chu Cẩm Chu thở dài một , vẫn cần lâu.

Cha khi tóc đen trông bao, cha cứ mãi như , thế là chỉ đành càng sức xoa bóp hơn.

Chu Trường Phong híp mắt, hưởng thụ.

Chàng bây giờ thư thái.

Hai đứa con trai, đứa nhỏ và đứa lớn, đều bình an ở bên cạnh , nỗi uất nghẹn chất chứa trong lòng tan thành mây khói từ hôm qua .

Thẩm Chỉ một bên khóe miệng nở nụ , lông mày bay bổng, chợt thấy mũi cay.

Tối nay, ba tiểu gia hỏa dường như nhiều chuyện riêng , ngủ cùng Chu Trường Phong và Thẩm Chỉ nữa.

Hai bèn về phòng ngủ.

Không tiếng ồn ào của bọn trẻ, chút quen.

Ngồi bên giường, Thẩm Chỉ nghiêng đầu dựa vai .

Chu Trường Phong ôm eo nàng, ngả .

Nằm giường, Thẩm Chỉ chợt bật .

Nụ của nàng vô cùng dịu dàng, trong trẻo.

Chu Trường Phong nghiêng đầu nàng: "Nàng vui ?"

Thẩm Chỉ ôm lấy cánh tay , sức gật đầu: "Rất vui, vui!"

Chu Trường Phong: "Ta cũng vui."

Chàng cọ cọ đầu nàng: "Chỉ Chỉ... nàng xem, tất cả chuyện sẽ là một giấc mộng chứ?"

"Không , mộng ." Khóe miệng nàng cong lên: "Hôm nay xác nhận vô ."

Chu Trường Phong im lặng một thoáng, chợt mạnh mẽ ôm chặt lấy nàng, cái đầu cọ mạnh n.g.ự.c nàng, dùng sức hít thở.

Cuối cùng vùi n.g.ự.c nàng, lớn một cách nghèn nghẹt.

Thẩm Chỉ dịu dàng vuốt ve đầu , ánh mắt cong cong: "Đã cha mà còn kích động và trẻ con như ?"

"Ta vui lắm..." Chàng đáp nghẹn ngào: "Đã lâu lắm vui như , thể dậy, thể , còn vui bằng lúc ."

 

Loading...