Xuyên Thành Ác Nữ, Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Cả Nhà - Chương 289: Học cưỡi ngựa
Cập nhật lúc: 2025-12-22 11:11:17
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có tiểu mã nhi, Chu Cẩm Chu vui vẻ khôn tả.
Sáng sớm hôm , kiếm cỏ khô cho ngựa ăn.
Chu Trường Phong khỏi cửa, thấy cầm một nắm cỏ cho ngựa ăn, mặt nở nụ ngọt ngào, miệng còn lẩm bẩm điều gì đó.
Hắn nhẹ nhàng tới, liền thấy tiểu gia hỏa : "Hắc Bảo Hắc Bảo, sẽ chăm sóc ngươi thật , ngươi là bảo bối mà phụ tặng cho ... Ta thích ngươi nhất!"
"Hắc Bảo, ngươi thích ăn loại cỏ ?"
Nghĩ nghĩ, tiểu gia hỏa hạ giọng xuống, "Hắc Bảo, hái một quả đào cho ngươi ăn nhé, ? Lén lút thôi!"
Chu Trường Phong cố nén , đưa tay hái một quả đào dầu thật lớn đưa cho .
Chu Cẩm Chu sững sờ, ngẩng đầu lên, thấy là phụ , lập tức đỏ mặt, "Phụ ... con và Hắc Bảo đùa thôi... ý định hái đào cho nó ăn ..."
Chu Trường Phong , đưa quả đào đến miệng Hắc Bảo, Hắc Bảo há miệng ăn ngay.
Chu Cẩm Chu mím môi, ánh mắt Chu Trường Phong đầy ngưỡng mộ và vui sướng.
Phụ thật !
Sờ lên lưng ngựa trơn bóng, Chu Trường Phong mang một chậu nước tới, "Nhi tử, giúp con tắm rửa cho Hắc Bảo của con nhé."
Con ngựa nhỏ mắt là mang về ngay, nhưng khi về vẫn thời gian tắm rửa cho nó.
Chu Cẩm Chu vui vẻ gật đầu, sát gần phụ , cùng chải rửa cho ngựa.
Không lâu , Chu Cẩm Niên và Mộc Mộc cũng chạy .
Thấy bọn họ tắm cho ngựa mà gọi , hai tiểu gia hỏa giận dỗi!
"Hai hành động một nữa ! Không gọi chúng !"
Chu Cẩm Niên chống nạnh, ngẩng đầu nhỏ lên, liếc mắt xéo, "Ta và Mộc Mộc là và nhi t.ử của hai nữa ?"
Mộc Mộc gật đầu thật mạnh, "Sao thể gọi chúng ?"
Chu Trường Phong: "Ai bảo các con ngủ nướng? Ca ca dậy từ lâu , tiểu lười trùng còn lý lẽ ?"
Hai tiểu gia hỏa bĩu môi, chột .
Chu Trường Phong trực tiếp đưa bàn chải trong tay cho chúng, "Hai tiểu lười trùng cần siêng năng, thì giúp ca ca tắm ngựa ."
Hai tiểu gia hỏa thể để khác xem thường, nhận lấy bàn chải liền hì hục bắt đầu cọ rửa.
Chu Trường Phong hái một trái đào lông, tựa cây đào, nhàn nhã kẻ giám sát.
Không lâu , tiểu mã tắm rửa sáng bóng, trơn tru, vuốt một cái, cảm giác mềm mại dễ chịu như lụa.
Khi tắm sạch, con ngựa vốn luộm thuộm lập tức biến thành một diện mạo mới đầy khí chất, vẻ oai phong lẫm liệt khiến đám tiểu hài t.ử mắt sáng rực như .
Đây quả thực là con ngựa mơ ước của chúng!
Thẩm Chỉ ngáp dài bước , thấy con ngựa đổi diện mạo mới, đôi mắt nàng trợn tròn hơn một chút.
"Chu Trường Phong, mua yên ngựa ? Chu Chu học cưỡi ngựa thì những thứ đó đều chuẩn sẵn."
Chu Trường Phong gật đầu, bước nhà, lâu mang bộ trang chuẩn sẵn đặt lên lưng ngựa.
"Oa!!!"
Chu Trường Phong bế Chu Cẩm Chu đặt lên lưng ngựa.
Tiểu gia hỏa kinh hoảng trợn to đôi mắt, khi hồn, vội vàng nắm chặt dây cương.
"Cha ơi!"
Hắn vội vàng về phía Chu Trường Phong.
Chu Trường Phong nghiêng đầu sang Thẩm Chỉ: "Nàng cứ ngoan ngoãn ở nhà nghỉ ngơi, sẽ đưa bọn tiểu t.ử thảo nguyên chạy một vòng."
"Chàng chậm thôi! Phải bảo vệ chúng cẩn thận! Đừng để chúng ngã!"
"Ta !"
Thế là Chu Cẩm Chu lưng ngựa, Chu Trường Phong dắt ngựa thong thả , còn Chu Cẩm Niên và Mộc Mộc thì nắm tay chạy theo .
Sau khi thích nghi với cảm giác cưỡi ngựa, Chu Cẩm Chu toe toét khép miệng.
Hắc Bảo thật sự ngoan, tùy tiện đá , cũng đột ngột tăng tốc.
Rất nhanh, Chu Trường Phong dẫn chúng đến thảo nguyên.
Sau khi quen dần đường , Chu Trường Phong với Chu Cẩm Chu một tiếng, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên lưng ngựa.
Hắc Bảo lập tức tăng tốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-ac-nu-ta-chi-muon-lam-giau-nuoi-ca-nha/chuong-289-hoc-cuoi-ngua.html.]
Tuy nhiên, nó là phi nước đại, chỉ là nhanh hơn một chút.
Chu Cẩm Chu ngả về một chút, liền vội vàng kéo dây cương để giữ vững .
Chu Trường Phong bên cạnh , về kỹ năng, dạy cách cưỡi ngựa, cách chỉ huy huấn luyện Hắc Bảo.
Chu Cẩm Chu lẽ bẩm sinh loại thiên phú , , nhanh thực sự thể cưỡi ngựa phi như bay.
Chu Cẩm Niên và Mộc Mộc chạy phía , ca ca cưỡi Hắc Bảo chạy xa, đều ngây !
Ca ca thật lợi hại!
Sao ca ca lợi hại đến thế chứ?!
Chu Trường Phong lớn gọi: "Chu Chu! Quay ! Đừng chạy quá xa!"
"Vâng!! Cha! Con về đây!!"
Tiếng vui vẻ của tiểu gia hỏa theo gió bay tới.
Không lâu , đầu, ngựa chạy đến mặt Chu Trường Phong, mạnh mẽ kéo dây cương , Hắc Bảo ngoan ngoãn dừng hẳn.
Hắn cúi xoa đầu Hắc Bảo: "Hắc Bảo, mi thật ngoan!"
Chu Trường Phong ôm tiểu gia hỏa xuống, cũng xoa xoa đầu : "Con cũng ngoan, còn giỏi nữa! Nhanh như học cách cưỡi ngựa ! Thiên phú thật !"
Chu Cẩm Chu ngây ngô: "Là Hắc Bảo ngoan..."
"Hai đứa thử ?" Chu Trường Phong cúi đầu hai tiểu t.ử còn .
Hai tiểu t.ử nuốt nước bọt, đồng thanh đáp: "Muốn!!"
Thế nhưng—
"A a a!!! Cha! Cứu mạng con!!!"
Hắc Bảo chỉ mới nhanh hơn một chút, Chu Cẩm Niên sợ đến chịu nổi, giọng non nớt run rẩy, sắp đến nơi !
"Cha!!! Mau lên! A!! Hắc Bảo sắp quăng con xuống đất !"
Chu Trường Phong bất đắc dĩ thở dài, vội vàng ôm xuống.
Tiểu gia hỏa mắt đỏ hoe, đáng thương tủi .
Chu Trường Phong: "Thật sự ? Hắc Bảo còn chạy nữa kìa!"
"Ô ô ô... Con sợ quá~~"
Chu Trường Phong về phía Mộc Mộc: "Mộc Mộc, đây, bế con lên."
Mộc Mộc chằm chằm Chu Cẩm Niên hai cái, khó khăn nuốt nước bọt.
Cho đến khi Chu Trường Phong bế lên lưng ngựa , cái m.ô.n.g nhỏ của vẫn còn run rẩy.
"Cha... Cha ơi~ Người... nhất định con nha... Con... con cũng sợ..."
"Yên tâm ."
Chân Chu Cẩm Niên mềm nhũn, thầm thương xót cho Mộc Mộc.
Sự thật chứng minh, hai tiểu t.ử đều là kẻ nhát gan, tiếng kêu cứu của Mộc Mộc còn lớn hơn cả Chu Cẩm Niên! Hận thể gọi hết những đang chăn thả thảo nguyên đến.
"Ô ô ô... Cha ơi... Con cưỡi nữa... Không cưỡi nữa... Ô ô ô..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của ướt đẫm, t.h.ả.m thiết!
Chu Trường Phong thở dài, bế xuống.
Hai tiểu gia hỏa dọa sợ co rúm , yếu ớt, đáng thương và vô vọng.
Chu Cẩm Chu tủm tỉm: "Niên Niên, Mộc Mộc, đáng sợ , sẽ ngã , hai đứa quá căng thẳng ."
Chu Trường Phong vỗ vỗ : "Chu Chu, vẫn là con lên , đừng để ý đến bọn chúng, cứ để chúng nó thư thả một lát."
Chu Cẩm Chu gật đầu, tự trèo lên ngựa, cưỡi ngựa chạy .
Niên Niên và Mộc Mộc lau nước mắt, đất, ca ca phi ngựa xa, bội phục vô cùng!
Ca ca hổ là ca ca!
Chu Trường Phong bên cạnh chúng: "Hai đứa nhóc nhát gan, thế nào? Hết sợ ?"
"Cha... Con sẽ cưỡi ngựa nữa ..."
"Con cũng ..."