Xuyên Thành Ác Nữ, Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Cả Nhà - Chương 318: Thảo Dược Kỳ Hiệu
Cập nhật lúc: 2025-12-22 11:13:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Cửu An chớp chớp mắt, dường như vẫn tỉnh táo.
Lam Nguyệt ngây , cũng quên mất phản ứng.
Không qua bao lâu, mở lời: "Ngươi... đến lấy chiếc vòng tay của ngươi ?"
Lam Nguyệt ngẩn , "Cái gì?"
“Vòng tay...” Huynh chút khó khăn.
Nghe rõ, Lam Nguyệt bất lực, "Hiện giờ đang thế nào , mà còn nghĩ đến vòng tay? Vòng tay vội, đợi hẵng , điều quan trọng là dưỡng cho thể!"
Tần Cửu An mơ hồ nàng, ở nhà?
“Đây là ?”
Lam Nguyệt giải thích một hồi, Tần Cửu An hiểu .
“Cô nương, tại ở đây? Chốn ... là nhiễm dịch bệnh, nguy hiểm... mau mau về nhà .”
Lam Nguyệt lắc đầu, "Ta là cố ý đến giúp thần y chăm sóc các . Ta ."
Nghĩ một chút, nàng : "Huynh là chăm sóc riêng, bởi vì chỉ một cánh tay, thể yếu hơn khác."
Lông mi Tần Cửu An run rẩy, "Ta cần chăm sóc... Ta tự thể..."
“Thế thì ! Ta hứa với thần y , đợi đến ngày lành bệnh mới ! Đến lúc đó còn tới nhà để lấy vòng tay nữa cơ!”
Tần Cửu An nên phản bác thế nào, đành im lặng.
Thấy vẻ bất lực và lo lắng của , Lam Nguyệt lén một tiếng.
, nàng chợt nhận điều gì đó, "Huynh... tinh thần đến ?"
Nàng há to miệng, chẳng lẽ là thang t.h.u.ố.c tác dụng ?
Nàng kịp nghĩ nhiều, vội vàng chạy tìm lão đại phu.
“Thần y! Thần y!”
“Người ... tỉnh ! Huynh uống t.h.u.ố.c lâu tỉnh, còn nhiều lời!”
Lão đại phu đặt thảo d.ư.ợ.c trong tay xuống, vội vàng dậy, "Dẫn xem!"
Thế nhưng, hai hai bước, hai khác chạy đến.
“Thần y! Phía bên cũng hai tỉnh !! Tinh thần hồi phục nhiều!”
Ánh mắt lão đại phu chấn động, "Khoan , kiểm tra từng một!"
Kiểm tra từng xong, mạch đập đều mạnh mẽ hơn , khôi phục sinh lực dồi dào.
Lão đại phu khó khăn nuốt nước bọt, từng bệnh đang dậy, nước mắt lập tức tuôn rơi.
“Đã cứu !!”
Mọi đều thể sống sót !
Thang cổ phương quả nhiên kỳ hiệu!
nhanh, ông nhận , thứ kỳ hiệu chỉ là phương thuốc.
Phương t.h.u.ố.c vốn , nhưng những ngày qua, t.h.u.ố.c sắc cho uống chỉ miễn cưỡng kiểm soát bệnh tình của .
Đột nhiên hiệu quả rõ rệt như ...
Ông về phía đống thảo d.ư.ợ.c còn kịp xử lý, e rằng tất cả đều là công lao của thảo d.ư.ợ.c ...
Thật sự là thần kỳ!
Lần thứ hai Chu Trường Phong mang thảo d.ư.ợ.c tới, cách bao xa thấy tiếng ồn ào.
Lần đến, nơi vẫn đặc biệt yên tĩnh, chỉ tiếng lão đại phu và các đồ chuyện nhỏ nhẹ.
Chu Trường Phong cảm thấy nhầm chỗ ?
“ ông chủ Chu!!!”
Lão đại phu thấy , mắt sáng lên, kích động vẫy tay, "Ở đây !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-ac-nu-ta-chi-muon-lam-giau-nuoi-ca-nha/chuong-318-thao-duoc-ky-hieu.html.]
Vừa vẫy tay, ông chạy về phía , vô cùng hưng phấn.
Chu Trường Phong càng khó hiểu hơn, vị lão đại phu quá nhiệt tình .
Lão đại phu chạy đến bên xe ngựa, ánh mắt dán chặt thảo d.ư.ợ.c xe, chằm chằm, bộ dạng hận thể nuốt chửng hết thảo d.ư.ợ.c .
Chu Trường Phong: “À... Thần y, hôm nay ồn ào thế? Sẽ ảnh hưởng đến bệnh nhân ?”
Lão đại phu lập tức ha hả lớn!
Chu Trường Phong hiểu tại , lúc mà lớn tiếng như , e rằng lắm ?
Lão đại phu kéo đến bên ngoài lán trại, "Nhìn xem!"
Chu Trường Phong ngước mắt qua, những bệnh nhân còn liệt giường giờ dậy, chuyện phiếm, còn ha hả.
Hắn kinh ngạc đến mức cằm suýt rớt xuống, "Cái ... cái ... chỉ một đêm mà khỏi hẳn? Ngài cách nào ?"
Ánh mắt lão đại phu ánh lên tia sáng, "Ta , tại họ thể hồi phục nhanh như , điều hỏi ngươi?"
Trái tim Chu Trường Phong nhảy dựng, "Họ... là nhờ ăn t.h.u.ố.c đưa tới nên mới khỏi ?"
“Đương nhiên!”
Rõ ràng là Tần Cửu An ở nhà uống nhiều thuốc, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng định bệnh tình.
Không ngờ phương t.h.u.ố.c lão đại phu kê kỳ hiệu đến , quả thực phát huy hết tác dụng của thảo dược.
là lợi hại.
“Tên tiểu t.ử ngươi! Nói mau! Số thảo d.ư.ợ.c rốt cuộc là ? Các ngươi hái từ ? Dược liệu đó hề ít năm tuổi !”
Lưng Chu Trường Phong đổ đầy mồ hôi, điều khiến giải thích đây?
Trầm ngâm một lát, : "Thần y, điều thể với ngài! thể với ngài, thảo d.ư.ợ.c quả thực đều là do trồng!"
"Ta quen từ lâu, nhà sống bằng nghề trồng thảo dược, cho nên thảo d.ư.ợ.c hề ít năm tuổi. còn ăn, nên thể thêm."
Lão đại phu nhíu mày, "Được , ngươi nhất định tìm cơ hội để gặp mặt ."
“Được!”
“Thế nhưng... phẩm chất thảo d.ư.ợ.c của đến , từng qua... Không nên như thế chứ...” Lão đại phu lầm bầm.
Chu Trường Phong thấy mà thầm kinh hãi, đúng , hiệu quả của thảo d.ư.ợ.c quá ! Tốt đến mức vượt quá lẽ thường!
Chỉ một đêm chữa khỏi ôn dịch! Thật đáng sợ bao!
Đây là chuyện , nhưng cũng kèm quá nhiều hiểm nguy.
Nghĩ đến đây, nóng lòng về tìm Thẩm Chỉ, vội vàng cáo biệt lão đại phu.
“Chỉ Chỉ! Chỉ Chỉ!! Ta về !”
Thẩm Chỉ đặt chiếc sàng mây trong tay xuống, “Sao ? Sao gấp gáp thế?”
Trong lòng nàng trầm xuống, "Chẳng lẽ ôn dịch càng lúc càng nghiêm trọng? Thảo d.ư.ợ.c của chúng tác dụng ? Dù thể chữa khỏi, nhưng cũng thể giảm bớt bệnh tình mà!"
Chu Cẩm Niên chạy ríu rít gần , “ , thảo d.ư.ợ.c của chúng hữu dụng bao! Đây là do chúng phơi khô mỗi ngày mà!!”
Chu Trường Phong xoa đầu tiểu gia hỏa, "Niên Niên, cha việc quan trọng cần thương lượng với nương con, con ngoan ngoãn chơi nha."
Nói , kéo Thẩm Chỉ về phòng ngủ.
“Sao ? Ngay cả bọn trẻ cũng thể ?”
Thấy vẻ mặt nghiêm trọng, Thẩm Chỉ lo lắng thôi, chợt nghĩ đến điều gì, mặt nàng trắng bệch, “Có ... Tần Cửu An xảy chuyện ?”
“Không ! Nàng !”
Chu Trường Phong uống một ngụm nước, "Chỉ Chỉ, thảo d.ư.ợ.c chúng đưa qua hiệu quả quá !"
“Á?” Vẻ mặt lo lắng của Thẩm Chỉ lập tức cứng .
Chu Trường Phong: "Hôm qua thần y dùng thảo d.ư.ợ.c của chúng sắc thành t.h.u.ố.c cho uống, kết quả chỉ một đêm, những bệnh nhân vốn dĩ liệt giường động đậy giờ dậy chuyện phiếm, còn ha hả!"
Thẩm Chỉ chớp chớp mắt, “Cái ... hiệu quả đến thế ?”
Chu Trường Phong gật đầu, "Quá hữu dụng! Lão thần y đuổi theo mà hỏi! Ta đó là d.ư.ợ.c liệu do bằng hữu trồng, họ sống bằng nghề trồng thảo dược, nên thể tiết lộ, ông mới thôi hỏi nữa. Vậy chúng gì?"