Đêm khuya yên tĩnh, Cố Vân Khê lên bầu trời, ánh trăng sáng trong, đêm lấp lánh, thật .
Tề Thiệu lẳng lặng gò má dịu dàng tinh xảo của cô: "Tiểu Khê, em thật sự đồng ý?”
“Ừm.”
Tề Thiệu chút rõ: “Vì ? cho rằng em sẽ đồng ý.”
Cố Vân Khê thích mua dây buộc , cô thích cuộc sống đơn giản thuần túy.
“Đã chiếm dụng bao nhiêu thời gian của , đối với cả còn đang ở bên cạnh cha của lăn lộn ăn cũng chiếu cố thêm, cũng thể giúp , những việc tiện mặt thì sẽ giải quyết, phí sức gì, hàng năm còn mấy trăm vạn ghi thêm sổ, mà ."
Sau khi cân nhắc lợi hại, cô vẫn tiếp nhận phiền toái .
Nói phiền toái, cũng phiền toái lắm, ở góc độ xem, tình cảm trộn lẫn, xử lý giải quyết việc đều dứt khoát hơn, cần cân nhắc vấn đề lâu dài.
Phí quản lý cô cũng cần, qua tay cô sẽ đem quyên góp cho cảnh sát, chính bọn họ mới trực tiếp đổ m.á.u hy sinh, những bình thường như cô mới thể sống trong một cảnh an .
Tề Thiệu thứ gì đó giống, vui mừng nhướng mày: “Tiểu Khê, em là vì ?”
“Chuyện lợi nhiều hơn hại mà.”Cố Vân Khê trực tiếp thừa nhận.
Trong mắt Tề Thiệu tràn đầy vui sướng “Em là vì ! Anh vui.”
Giọng điệu khẳng định chắc nịch, vui sướng bộc lộ trong lời , giống như chiếm trân bảo quý giá.
Khóe miệng Cố Vân Khê nhếch lên, thật sự là...... biện pháp với .
Kệ , vui vẻ là .
“Khụ khụ.”Trong sân bên cạnh truyền đến tiếng kêu: “Tiểu Khê, trễ thế còn mau ngủ? Ngày mai còn dậy sớm lên đường.”
“Em ngủ liền, cả, ngủ ngon.”Cố Vân Khê ngoan ngoãn trở về.
“Tề Thiệu, ngủ ngon.”
“Anh cả…”Tề Thiệu hướng lấy lòng.
Cố Hải Triều tức giận trừng mắt một cái, còn dám khẳng định, nhưng hôm nay chắc chắn khẳng định, hơn nữa còn lòng lang sói!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/chuong-347.html.]
“Tề Thiệu, em gái năm nay mới mười sáu tuổi, còn là một đứa nhỏ.”
Không ngờ Tề Thiệu một câu: “ chờ cô trưởng thành, dù là bao lâu cũng chờ.”
“Tiểu Khê chắc thích .”
Cố Hải Triều cảm thấy em gái còn nhỏ, chờ cô lớn lên thể nhiều lựa chọn hơn.
Tề Thiệu cũng tức giận, khẽ mỉm : “Tiểu Khê là một cô gái vô cùng kiêu ngạo, cô chọn bạn đời chỉ hai khả năng, một là mạnh hơn cô , thể cho cô tin phục. Hai là phục cô , bộ theo cô ”
“Hai cái đều thể ”.
Vừa thể lời cô, thể giao lưu học thuật, thậm chí thể khiến cô tin phục.
Cố Hải Triều thừa nhận lời đạo lý, nhưng, chấp nhận.
“Vậy từng nghĩ tới một khả còn , em say mê học thuật, ý định yêu đương và kết hôn ?”
Tề Thiệu sửng sốt một chút, cần nghĩ ngợi lập tức :
“Vậy quan hệ gì, cô kết hôn, cũng kết hôn, chúng đến bảy tám mươi tuổi còn thể cùng một chỗ thảo luận học thuật, cảm thấy .”
Mẹ nó, thắng ! Cố Hải Triều đầu bước .
Ngày đầu tiên trở sân trường, Cố Vân Khê nộp đại cương cùng một bản sơ thảo, đó ném cho một đống sách chuyên ngành, mấy môn học sắp tới thi.
Được , Cố Vân Khê đ.â.m đầu thư viện, ngày đêm học tập.
Một bên học bài, một bên luận văn nghiệp, còn liên hệ với trường học để nước ngoài đào tạo chuyên sâu, cô bận rộn xoay quanh, những vấn đề khác đều để ý tới.
Một ngày , cô ôm tập luận văn thật dày tìm tiến sĩ Hầu, còn tới gần thấy phòng thí nghiệm một mảnh vui mừng.
Cô tò mò chạy tới: “Ồ, gì vui mà náo nhiệt như ?”
Tiến sĩ Hầu đưa một tờ tạp chí qua cho cô: “Tề Thiệu xuất bản thành công một bài luận văn đăng tạp chí hàng đầu của giới học thuật, nhận phản ứng tích cực.”
Cố Vân Khê tò mò cầm lên , quả nhiên thấy tên Tề Thiệu ở nơi bắt mắt nhất trang bìa tạp chí.
Là luận văn về chuyên ngành vật lý, ý tưởng sáng tạo táo bạo của nó khiến cảm thấy mới mẻ, mấu chốt là còn thể dùng liệu thực tế để bảo vệ luận án.