thể như mong ?
Tương lai thể đoán , thứ đều thể.
….
“Chào ngài. "Tề Thiệu tự nhiên hào phóng chào hỏi, tâm tình đặc biệt định.
Lãnh đạo nhiệt tình tiếp đón xuống, : "Tề Thiệu, sớm qua về . Cậu và Tiểu Khê là bạn cùng lớn lên, đúng ?"
Sự thật quả thật như thế, khi điều tra bối cảnh của Cố Vân Khê, Tề Thiệu tất nhiên cũng tiến trong tầm mắt của bọn họ.
Xuất thế gia trăm năm, mấy đời nhà của đều dựa buôn bán mà tích góp từng tí từng tí mộ để trở thành một phú hào.
Hơn nữa, giải phóng nhà của liền trực tiếp đem bộ tài sản trong nước đều nộp lên hết. cũng bởi vì Tề gia cùng thương giới HK quan hệ dây mơ rễ má, nên nhanh trở thành một trong những con đường màu mỡ giữa đại lục cùng HK. Lại , trong những năm đó, bọn họ còn trăm phương ngàn kế, ngại sự ngăn cản của nước A mà bí mật đem vật tư khan hiếm đưa đại lục.
Qua đó cũng thể thấy đây là một nhà tư bản màu đỏ, lợi ích mắt mà bán quốc gia.
Vì thế khi cải cách mở cửa, Tề gia liền bán một phần tài sản ở HK để đổi lấy tiền mặt, đó cầm tiền trở về kinh doanh ở Thâm Thành, ăn càng ngày càng phát triển, đây là một trong những gia tộc lớn.
“Vâng.” Tề Thiệu vì sự nhắc nhở của Cố Vân Khê nên hiện tại vô cùng cẩn thận lời của .
Lãnh đạo dở dở , : "Nói cụ thể cho về cuộc chiến tàn sát các thị trường tài chính của .”
Ông đối với cái lĩnh vực thật sự cảm thấy hứng thú. nếu chỉ xem báo cáo thôi thì thể hình dung hết sự vui mừng của .
“Được. "Tề Thiệu tỉ mỉ đem bộ quá trình phân tích cho ông , đương nhiên, những chuyện nên đều tránh . tổng thể câu chuyện vẫn vô cùng đặc sắc, khiến cho khỏi nhiệt huyết sôi trào.
Lãnh đạo xong liền khen dứt miệng. " ‘Xà thảo hôi tuyến, phục mạch ngàn dặm’. Bố cục quá tinh xảo, trận đánh quá , khiến cho bọn họ đường để trở .”
Tề Thiệu một trận là đánh cược tất cả, nên cho phép thua cuộc . Với bộ dáng liều mạng như , đối phương chỉ thể tự nhận xui xẻo mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/chuong-576.html.]
Lãnh đạo khẽ gật đầu, đó hỏi thăm tình hình học tập và công tác mấy năm nay của .
Tề Thiệu tựa như đang một cuộc phỏng vấn ngắn. Lãnh đạo thỉnh thoảng đặt câu hỏi, đó trả lời.
"Tiểu Khê ở trong cũng nhúng một chân ?”
“Cô phụ trách phương án mang tính chiến lược, phụ trách thực thi. "Tề Thiệu nhắc tới cô gái yêu, mặt lập tức thêm một tia ôn nhu. " Cô tính tiên phong mạnh, nếu để cho cô dấn giới tài chính, nhất định cũng sẽ là nhân vật tiếng tăm một cõi.”
Điểm lãnh đạo cũng hoài nghi, ánh mắt Cố Vân Khê vượt xa với của thời đại nhiều.
“ cô thích nghiên cứu khoa học hơn.”
Tề Thiệu mặt mày dịu dàng, : ", lúc với cô , thể giúp cô một phòng thí nghiệm tư nhân, cô sẽ một hạng mục nghiên cứu khoa học mà cảm thấy hứng thú.”
Trong lời của hàm ý, lãnh đạo hiểu, bọn họ khuôn khổ của ông đề , mà là còn nhiều con đường để chón chứ riêng con đường . Ông khẽ mỉm , : " Cậu từ nhỏ cảm thấy hứng thú với cái ?”
“Nói thật, nhu cầu của đối với tiền cũng lớn lắm."Tề Thiệu với thái độ tùy ý, dù việc kiếm tiền đối với mà quá đơn giản. " Tất cả đều là Tiểu Khê kiếm nhiều tiền để nghiên cứu khoa học, mục tiêu của cô cũng chính là mục tiêu của .”
Thấy ba câu rời Cố Vân Khê, lãnh đạo cảm thấy thú vị. "Cậu thích cô đến như ?”
Tề Thiệu đỏ mặt, nhưng cũng lảng tránh, : "Không thích, là yêu.”
Lãnh đạo khẽ gật đầu, : "Hai định khi nào thì kết hôn? Đến lúc đó nếu rảnh, cũng góp vui.”
Tề Thiệu bộ dáng vui mừng. "Ngài đồng ý cho chúng kết hôn ?”
Lãnh đạo im lặng, ông phản đối lúc nào chứ? Hai tiểu tử đang nghĩ cái gì trong đầu ?
Chỉ là ông đối với một nửa của Cố Vân Khê vô cùng thận trọng, hơn nữa còn tự ông kiểm tra.
Lấy kinh nghiệm của ông, thì cái Tề Thiệu quá mức kiêu ngạo, cũng quá lạnh lùng. Hắn thế tục trói buộc, ngay cả chuyện tự đấu với cả nền thị trường tài chính của nước M mà cũng dám .
, Cố Vân Khê thể khống chế , ràng buộc . Nếu thì hai khi đến với quả nhiên là tuyệt phối.