Cố Vân Khê bỗng nhớ tới cảnh tượng lúc mới quen Khương Nghị, khỏi cảm khái : "Khương Nghị là cô nhi, qua bao nhiêu sách vỡ, từ nhỏ ai dạy dỗ , bên thì là côn đồ đầu đường xó chợ, nên việc cái tư tưởng cũng là điều hợp lý mà thôi.”
“Ngã một cái sẽ khiến tỉnh táo .”
“Bất quá, mấy năm nay cũng tệ lắm, động tay động chân gì sổ sách, đối với em còn nghĩa khí.” Cố Vân Khê khẽ lắc đầu, : "Aiii, Cùng lắm thì đến lúc đó chúng giúp một phen .”
Cửa phòng mở , Cố Vân Thải thò đầu , hỏi: "Tiểu Khê, khuya , mau về phòng ngủ .”
Tề Thiệu đen mặt, Cố Vân Khê buồn , : "Đi ngủ .”
“Chúng đều kết hôn, vì còn chia phòng ngủ?” Tề Thiệu ủy khuất, bộ dáng thể hiện cho cô thấy đây vui.
Cố Vân Khê nhẹ nhàng đẩy một cái, : "Đây là khách sạn, nhịn một chút , chờ xong hôn lễ là .”
Dựa theo phong tục, bày rượu mới xem như kết hôn, mới thể ở cùng một chỗ.
Cô trấn an vài câu, mới dỗ Tề Thiệu xong, xoay trở phòng khách ở cùng chị hai.
“Chị hai, chị thích Khương Nghị ?”
Cố Vân Thải cô liền ngây ngẩn cả , đó sặc nước miếng, ho khan kịch liệt. “Khụ khụ khụ.”
Cố Vân Khê nhíu mày, phản ứng của cô lên tất cả . "Thích ?”
Cố Vân Thải hoảng loạn xua tay, "Không , , chị quen , bọn chị quan hệ gì.”
Cô càng khẩn trương như , càng rõ vấn đề, nhưng Cố Vân Khê cũng vạch trần cô . "Vậy là , khi xử lý cũng sẽ vướng tay vướng chân.”
“Xử lý? Em…” Cố Vân Thải biến sắc, : "Em gì?”
“Phá đám.”
Cố Vân Thải quá sợ hãi, : "Tại ? Đang yên trở mặt? Anh gì sai ?”
“Suy nghĩ hợp, vì tương lai vì tiền mà trở mặt, còn bằng thừa dịp còn tình nghĩa mà tách , như thế thì đôi bên còn thể giữ vài phần thể diện.” Cố Vân Khê thản nhiên : "Đây lẽ là cái giá trả cho sự trưởng thành.”
Đêm nay, Cố Vân Thải ngủ ngon, lăn qua lăn bao nhiêu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/chuong-596.html.]
Cố Vân Khê rõ ràng, nhíu mày. Sự tình đơn giản như vẻ bề ngoài.
Buổi sáng lúc thức dậy, Cố Vân Thải chần chờ một chút, : "Tiểu Khê, thể ......”
“Hả?”
Trong lòng Cố Vân Thải loạn lên hết, cô vội : "Ngày khác nếu gặp rủi ro, em thể giúp ?”
Cố Vân Khê cũng giả vờ phát hiện chuyện gì giữa bọn họ, ánh mắt chân thành của chị cần nghĩ ngợi liền gật đầu: “Đương nhiên , dù thế nào cũng là bạn cùng chung hoạn nạn, cũng từng chuyện gì với em.”
Tứ hợp viện bên cạnh Cố Cung, em Cố Hải Triều thu dọn một chút, giăng đèn kết hoa, trang trí bộ khu nhà, chữ hỉ đỏ thẫm dán khắp nơi, khí vô cùng náo nhiệt.
Hôn lễ tổ chức ở khách sạn Hữu Nghị, nhưng do Cô Vân Khê lấy chồng ở đây, nên đón dâu cũng cần chạy đến Hải Thành mà trực tiếp tới nơi đón cô dâu.
Càng tới gần hôn lễ, càng bận rộn hơn, chỉ Cố Vân Khê là thanh nhàn nhất, cái gì cũng mặc kệ.
Cũng thể thanh nhàn, rõ ràng các trường đại học nghỉ, cô còn mỗi ngày đều lên lớp dạy học cho lớp học đặc huấn .
Lớp đặc huấn mừng năm mới chỉ nghỉ ba ngày, chậc chậc chậc, đúng là quá thảm .
Trong tứ hợp viện, ba gian phòng chuyên dùng để đặt đồ cưới càng ngày càng chật chội.
Cố Vân Khê hai mươi tám giường chăn tơ mềm, ngũ sắc lục sắc, khóe miệng khỏi co rút, : "Anh cả, chị hai, nhiều như cả đời em dùng cũng hết nha.”
Cô bao giờ kết hôn chuẩn nhiều thứ như , thật rườm rà quá mà.
Cố Vân Thải đang chuẩn chăn giường long phượng đỏ thẫm, đây là trải ở tân phòng.
“Đều là đồ cưới chuẩn cho em, chị em cái gì cũng , nhưng đây là tâm ý của chị, em cứ nhận .”
“Được . "Cố Vân Khê thảm lông Lạp Xá Nhĩ đang đặt ở bên , ước chừng hai trăm cái: “Mọi đây là cướp nhà máy của ?”
Cố Vân Thải buồn , : "Đây là phần chuẩn cho khách, còn bánh cưới kẹo cưới, em cần để ý, chị và trai sẽ giúp em thỏa đáng hết chuyện.”
“Em kết hôn sẽ phiền phức như .” Cố Vân Khê chút bất đắc dĩ .
Tề gia còn chuẩn năm bộ lễ phục, mũ phượng khăn quàng vai kiểu Trung Quốc, áo cưới kiểu Tây, một bộ lễ phục hội mời rượu, một bộ lễ phục hội vũ hội, còn một bộ dân quốc.