Trong giọng của Tạ Thiên Hành hiếm khi ý mà thường ngụy trang, nó bình tĩnh đến mức gần như chút xao động nào.
“Nói thật châm chọc, bởi vì chuyện xảy với phụ , nên mẫu đồng ý cho tu hành. Ta cầm trận pháp đồ mà phụ để , cũng bởi vì thật sự tò mò nên ngày nào cũng lén nó. Sau đó, trong làng bất ngờ gặp một trận đấu pháp giữa hai tu sĩ, mẫu chẳng may Kinh Phong Trận thương, qua đời ngay lập tức. Lúc đó nghĩ, sẽ hơn bao nếu chịu tu hành sớm hơn."
Tạ Thiên Hành khẽ: “Kinh Phong Trận chỉ là Kinh Phong Trận. Ngay cả bất kỳ trận pháp sư Luyện Khí Cảnh nào cũng thể . lúc đó thể cứu bà .”
“Tiểu sư tỷ hỏi gì? Ta nhiều nhưng khi chân chính nhắc đến, thì thật cũng chỉ gói gọn trong hai chữ tồn tại mà thôi.”
Tạ Thiên Hành hít sâu một : “Đến lượt .”
“Ta cũng , là vấn đề .”
Tạ Thiên Hành rõ ràng từng câu từng chữ:
“Tiểu sư tỷ chắc chắn rõ bản cái gì?”
Kỳ thật lúc đầu thiên mệnh thư, nàng cũng đặc biệt kiên định. Chỉ là đường nàng thấy, lĩnh ngộ quá nhiều, tất cả đều biến thành tấm áo giáp cứng rắn bảo vệ tâm nàng khỏi ô nhiễm.
“Ta rõ ràng.”
Kỳ Niệm Nhất bình tĩnh : “Ngươi ngươi nhiều, tại thể giống thế?”
“Ta phá bỏ gông cùm xiềng xích vận mệnh, sống một cuộc sống . Không chỉ như thế, còn những xung quanh như ba vị sư , sư tôn, đường , những bằng hữu như Mộ Vãn, Lão Tiêu cùng đồng môn của Thương Hoàn, mong tất cả đều sống .”
Cố Diệp Phi
Nàng xong lắc đầu mỉm : “Thực còn tham lam hơn ngươi, cũng giải quyết những tai họa ngầm trong vực thẳm, để dân chúng đại lục còn vực thẳm phiền. Ta đòi công đạo cho Bạch Trạch c.h.ế.t thảm từ ngàn năm , đem chân tướng năm đó bố cáo thiên hạ. Ta cũng truy cầu kiếm pháp đỉnh cao, hỏi cái gì gọi là Thiên Đạo, thế nào là phi thăng?”
“Ngươi thấy đấy, dục là bản tính cơ bản của con . Chúng tu hành cũng bởi loại bỏ ham trong thâm tâm. Ngược , chính vì trong lòng chúng ham , chấp niệm nên mới thể chống đỡ chúng , đưa chúng con đường vĩ đại.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-288.html.]
“Cho nên Tạ Thiên Hành, hiểu ngươi, bởi vì ngươi dường như luôn đấu tranh với dục vọng nội tâm của . Một bên ngươi ngừng nỗ lực đạt điều xong đạt điều thì lúc nào trong lòng tự khiển trách bản , ngươi thấy mệt ?”
Khi Kỳ Niệm Nhất lời , nàng quá tỉnh táo cũng quá tàn nhẫn, xé nát hết thảy nội tâm giả vờ của Tạ Thiên Hành.
Dưới chiếc áo choàng đen, Tạ Thiên Hành đang kìm mà run rẩy.
Trong lòng hiện lên một sự hoang đường bất lực nào đó.
Hóa chỉ ảo trận, mà ngay cả nội tâm của cũng thể che giấu mắt nàng.
“Hiện tại ngươi dám báo thù cho phụ mẫu ?”
“Ngươi trở nên cường đại đến mức ai thể uy h.i.ế.p ngươi ?”
“Ngươi đỉnh núi cao nhất thế gian cúi đầu xuống những dãy núi khác ?”
“Nếu , vì cái gì dám thừa nhận?”
Một loạt câu hỏi của Kỳ Niệm Nhất khiến Tạ Thiên Hành nên lời.
Hầu kết của lăn lên lăn xuống, thấy Kỳ Niệm Nhất trầm giọng :
“Đấu vấn tâm, hỏi , hỏi lòng, cuối cùng đặt câu hỏi.”
“Đây đều là những điều giấu kín trong lòng ngươi, dù ngươi giỏi ngụy trang đến mấy cũng thể che giấu suy nghĩ thật của .”
Thế nên nàng : “Tạ Thiên Hành, thành thật chút .”