Bị hai đồng thời chăm chú, Cơ Sướng thẳng , duỗi ngón tay giãn , khi biến thành hình chuyện đầu tiên là liếc Kim Bằng đang trốn nóc nhà một cái, linh áp của Yêu Hoàng hề kiêng kỵ mà phóng thích , áp lực năng lực trời sinh khiến cho Kim Bằng run rẩy ngừng.
“Ngươi ai đủ thông minh.” Cơ Sướng cao ngạo .
Nhìn thấy Kim Bằng dọa đến dám thò đầu , Cơ Sướng hài lòng mỉm , màu môi nhạt, cả giống như một bức tranh thủy mặc trắng đen rõ ràng, khiến cảm thấy chút ớn lạnh.
Tiêu Dao Du nhịn lùi hai bước, thấy Kỳ Niệm Nhất quanh Cơ Sướng một vòng và nghi hoặc hỏi: “Yêu tộc các ngươi yêu văn giống Ma tộc ? Sao ngươi .”
Cơ Sướng nhíu mày kiên nhẫn, chỉ màu đen mắt, kiêu ngạo : “Yêu văn của bản tôn rõ ràng như , nhân loại, mắt ngươi mù ?”
Nếu , thì e là ai cũng cho rằng đó là quầng thâm mắt.
Kỳ Niệm Nhất mặt đổi sắc bấm quyết, rầm một tiếng, nam nhân mê và tuấn mỹ biến mất, đó là một con gấu trúc biến mất đó.
Sau khi biến thành gấu trúc, linh áp trong phòng khôi phục bình thường. Tiêu Dao Du thở phào nhẹ nhõm và triệu hoán Kim Bằng trở về, nàng đầu, thấy Kỳ Niệm Nhất chồm hổm mặt đất, vươn ngón tay chọc ót gấu trúc :
“Khi linh sủng của tuân theo quy củ của , điều thứ nhất, gọi chủ nhân, ngươi hiểu .”
Gấu trúc nhe răng trợn mắt, lộ hàm răng sắc bén, Kỳ Niệm Nhất ấn nhẹ một cái ép ngậm miệng .
Cơ Sướng đến bây giờ vẫn nhân loại cho uống bùa mê thuốc lú gì, thể ký khế ước với Yêu Hoàng cao quý như , nàng còn khiến năng lực phản kháng.
Tiêu Dao Du hít một thật sâu.
Ký ức về thú triều ở Vô Vọng Hải vẫn còn rõ mồn một mắt nàng , kể đến còn Yêu tộc đáng sợ ở bên bờ biển chiến đấu với nhân loại hàng trăm năm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-364.html.]
Tiêu Dao Du Kỳ Niệm Nhất bằng vẻ mặt kính nể, thầm nghĩ Thương Hoàn nuôi một tên khủng bố như , nào cũng dám chọc, chỗ nào cũng dám xông .
Ngay lúc Kỳ Niệm Nhất đang khách khí chà đạp gấu trúc Yêu Hoàng, Tiêu Dao Du kéo tay áo nàng, kéo nàng qua một bên, nàng cảnh giác Yêu Hoàng thấp giọng với Kỳ Niệm Nhất: “Lúc ngươi mang khỏi Vô Vọng Hải thì là Yêu Hoàng?”
Tiêu Dao Du còn quên, khi đó nàng còn bộ dạng đối phương kỳ quái.
Kỳ Niệm Nhất thản nhiên : “Biết chứ, nếu mang ngoài gì.”
Tiêu Dao Du đau đầu : “Đây chính là Yêu Hoàng, nếu Yêu tộc phát hiện xung quanh ngươi tung tích Yêu Hoàng, chẳng bọn họ sẽ gây rắc rối cho ngươi ?”
Kỳ Niệm Nhất: “Đã nửa năm , ngươi xem Yêu tộc phát hiện ? Có tìm ?”
Tiêu Dao Du: “...”
Thật đúng là.
Bọn họ khỏi Vô Vọng Hải cũng nửa năm, theo tin tức Tiêu Dao Du nhận , bên phía Yêu tộc đến nay vẫn an tĩnh và động thái gì, giống với phản ứng trong nhà mất Yêu Hoàng.
Kỳ Niệm Nhất vỗ vỗ bả vai nàng an ủi: “Yên tâm , khế ước linh sủng với , tổn thương chủ nhân .”
Tiêu Dao Du đè giọng xuống cực thấp: “Ta chuyên tu pháp nên rõ lỗ hổng trong khế ước linh sủng, khế ước là dựa nguyên thần nhân loại cường độ mạnh hơn yêu thú bình thường, nên mới thể sử dụng khế ước để chế trụ yêu thú.
Nếu một ngày nào đó, tu vi của yêu thú vượt qua chủ nhân, chủ nhân thể cắn trả.”
Cố Diệp Phi
Kỳ Niệm Nhất chỉ nhạt, để ý tới ám chỉ của Tiêu Dao Du, tiếp: “Về phần Yêu tộc...”