Nàng nhớ rõ.
Lúc của Văn gia màng đến sự phản đối của Nam Cảnh, khăng khăng xuất cảnh tìm nàng và Tạ Thiên Hành, chính là vì cướp lấy năng lực huyết mạch bọn họ.
Thượng Quan Hi , Kỳ Niệm Nhất, ánh mắt thâm thúy, đột nhiên mỉm .
“Mặc dù lời khu vực ở Thần Điện, giống như ngược đạo lý, nhưng thể thừa nhận, đúng là từng suy xét đến khả năng .”
Nàng chỉ chỉ về phía , ám chỉ: “Thần Điện từng trịnh trọng tuyên bố nhiều , năng lực huyết mạch chắc chắn thể cướp , lời , mặt ngoài, vẫn đừng nên tới.”
Kỳ Niệm Nhất nhạt : “Đương nhiên sẽ ngu ngốc đến .”
“Nói chuyện chính .” Thượng Quan Hi , “Hai ngày , tham dự ở Xuyên Đông sẽ lập tức vượt sông đến đây, , tất cả bốn mươi tám tham gia hội Thánh Huy, trong đó vài , sẽ là kẻ thù mạnh của ngươi.”
Thượng Quan Hi việc đáng tin cậy, trực tiếp đưa một phần danh sách cho Kỳ Niệm Nhất, trong danh sách ghi rõ tin tức của tất cả những tham dự, nàng : “Trong đó vài , ngươi từng gặp .”
“Đầu tiên, chính là Tân Thiên Hạo.” Mặt Thượng Quan Hi chút biểu cảm , “Mặc dù tu vi của bình thường, nhưng phẩm cấp của năng lực huyết mạch vô cùng cao, thật sự tay, kích hoạt năng lực huyết mạch, thể ngừng nâng tu vi vốn lên cao hai cảnh giới. Hơn nữa, là mang huyết mạch dị loại đặc biệt hiếm thấy, dị thuật bám lên hai tay của .”
“Còn nữa chính là Tống Chi Hàng của Tống gia. Ngũ đại gia tộc hiện tại, ba gia tộc ở Xuyên Tây, thực lực của Tống gia mạnh hơn Tân gia nhiều. Bản Tống Chi Hàng chính là mang huyết mạch thất phẩm.
Hắn tu luyện đạo pháp song tu, là mang huyết mạch loại nguyên thần, thần thức mạnh mẽ thể duy trì pháp thuật tức thời của , mạnh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-402.html.]
Cố Diệp Phi
“Hai em Văn gia, ngươi từng gặp .” Thượng Quan Hi nhíu mày , “Con Văn Tân Linh, tính tình quái gở, đừng vẻ bề ngoài của nàng che mắt.”
“Văn gia là chủ đạo của tân phái trong Thần Cảnh, bọn họ dốc hết sức khởi xướng phá vỡ cực hạn của Thần Cảnh, của Thần Cảnh trong thể tự do giao lưu với bên ngoài.” Thượng Quan Hi thèm để ý , “Có điều là bởi vì mấy năm nay Văn gia suy thoái, nhanh thôi cũng sẽ giống như Thượng Quan gia của chúng , rớt khỏi ngũ đại gia tộc, cho nên tự tìm một con đường cho chính .”
Kỳ Niệm Nhất , gì.
Có lẽ là bởi vì bọn họ nắm giữ cách thức thể cướp lấy năng lực huyết mạch của khác, để mắt đến những ở ngoại cảnh.
“Yên tâm , hai của Văn gia, đáng sợ.”
Thượng Quan Hi chút khó hiểu, nhưng thấy sắc mặt thần bí của Kỳ Niệm Nhất, thì hỏi nhiều.
Kỳ Niệm Nhất đưa lưng về phía Thượng Quan Hi, chớp chớp mắt với Phi Bạch ở bên cạnh.
“Thật đáng tiếc, đó dãy núi Nam Tiêu thất thủ, để mấy tiểu bối của Văn gia chạy thoát.”
Gần đây Phi Bạch ít khi khỏi kiếm, hiếm khi hiện cũng là tránh Kỳ Niệm Nhất để lén đúc kiếm, rốt cuộc định đúc thanh kiếm mới như thế nào, vẫn luôn lén lén lút lút cho Kỳ Niệm Nhất .
Phi Bạch thèm để ý : “Nguyên thần của hai họ thương nặng, thể hồi phục ngay , đặc biệt là nữ hài .”
“ , vẫn còn hai vô cùng quan trọng.” Thượng Quan Hi đột nhiên trở nên nghiêm túc, “Nhiễm Chước, đầu năm đại thế gia, đại công tử của Nhiễm gia, mang huyết mạch bát phẩm, cũng là một trong những tham dự , một trong hai duy nhất mang huyết mạch bát phẩm.”