Sau khi dắn đốt lá bùa để thì chút ngạc nhiên, đồng thời chút vui mừng.
Hắn với Thượng Quan Hi: “Gia chủ Thượng Quan cần lo lắng, của ngày an rời khỏi thang trời, hiện giờ đưa về quý phủ.”
Tảng đá lớn trong lòng Thượng Quan Hi rốt cuộc rơi xuống, nàng chú ý tới hai chữ “đưa về” mà Tinh Thiên Nam .
Lo lắng Kỳ Niệm Nhất thương, nàng vội vàng chạy về, chỉ để cho một bóng dáng vội vàng.
Tân Thiên Hạo bóng dáng của nàng , tươi dần dần lạnh.
…
Năm ngày , Thượng Quan Phủ.
Thượng Quan Hi là chủ nhân, khi tiễn từng đám , chê phiền lụy mà với Diêu Quang: “Còn tỉnh, tỉnh thì sẽ thông báo cho các ngươi.”
Nàng xong, luôn cảm thấy cảnh tượng như từng xảy một , khỏi thở dài.
Diêu Quang lo lắng : “Nàng rốt cuộc xảy chuyện gì ở tầng , vì hôn mê lâu như .”
Không chỉ nàng , Tống Chi Hàng Nhiễm Chước và Lăng Hàm đều tới.
Bởi vì tình nghĩa kề vai chiến đấu giữa bọn họ và Kỳ Niệm Nhất, Thượng Quan Hi cũng đuổi bọn họ giống như những khác, mà là bày một bàn ở trong viện của Kỳ Niệm Nhất, còn tự nấu một bình .
Tống Chi Hàng nhăn mày, suy nghĩ cái gì.
Nhiễm Chước liếc mắt , ngược đến dị động của Cửu Tiêu Thiên Thê ngày .
“Nghe sắc trời bên ngoài từ ban ngày biến thành đêm tối, còn đen hơn lúc cực tối?”
Thượng Quan Hi gật đầu: “Trong lúc các ngươi tiến , thang trời từng xuất hiện nhiều dị động, chuyện bình thường, năm lúc Cửu Tiêu Thiên Thê mở đều từng .”
Nói xong, Thượng Quan Hi hỏi: “Nghe Thần Điện còn sắp xếp thứ tự cho mười lăm các ngươi?”
Tống Chi Hàng gật đầu : “Sau khi tới thì chúng mới , càng lên tầng cao, thì thời gian chờ càng dài, vòng khảo nghiệm sẽ đánh giá càng cao. Ấn ký hoa Lạc Anh chín cánh tay ba chúng chỉ đỏ năm cánh, khi tới mới những khác chỉ ba đến bốn cánh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-537.html.]
Lăng Hàm thở dài: “Vân đạo hữu lên tầng cao nhất, cánh hoa chắc là còn nhiều hơn chúng ?”
Thượng Quan Hi: “Bảy cánh, xem .”
Dao Quang: “Khó trách, Thần Điện công bố đầu vòng là nàng.”
Nàng xong, ngưng một lát, thở dài: “Rốt cuộc khi nào nàng mới thể tỉnh đây, mấy vị sư tôn hỏi vài .”
Ánh mắt , tâm tình trầm trọng hơn.
Người hầu gõ vang cửa, sân thông báo, Thượng Quan Hi nghiêng tai qua , đó nhíu mày hỏi: “Thần Điện thông báo, một vòng cuối cùng của Thánh Huy chi hội diễn ngày mai?”
Bốn trầm trọng gật đầu.
Dao Quang: “Hôm nay chúng tới, chính là vì chuyện .”
Nàng về phía cửa phòng đóng chặt của Kỳ Niệm Nhất, nhỏ giọng : “Nếu nàng còn tỉnh, e là sẽ bỏ lỡ vòng thử thách cuối cùng.”
Thượng Quan Hi trầm ngâm một lát, đột nhiên dậy: “Không , tìm thêm mấy y tu tới khám cho nàng xem thế nào.”
Thượng Quan gia nghề y nhiều đời, dù tu vi của nàng cao, nhưng tay nghề y thuật cũng khá tinh diệu.
Nàng khám cho Vân Niệm, gì đáng lo ngại, chỉ là khi ở Thiên Thê cơ thể hấp thu quá nhiều năng lượng, vì tự bảo vệ bản ý thức của nàng rơi giấc ngủ sâu.
Cố Diệp Phi
mà hiện tại quan tâm nhiều như thế nữa.
… “Không cần.”
Thượng Quan Hi mới dậy thì thấy lưng tiếng cửa kêu cót két một tiếng nhỏ.
Kỳ Niệm Nhất bước .
Đang là buổi trưa, ánh mặt trời .
Ánh nắng vàng ấm áp chiếu lên đầu vai nàng.
Nàng chỉ mặc một bộ đồ ngủ mỏng, mái tóc dài xõa , đôi lông mày sắc sảo lạnh lùng thường ngày trông dịu dàng hơn nhiều, càng xinh hơn, chỉ một đôi mắt vàng kim vẫn lấp lánh sáng ngời.