Một canh giữ Thâm Uyên hai mươi năm, Mặc Vô Thư từng gặp những thứ âm lãnh quỷ quyệt, luyện tâm cảnh mà tám ngọn gió thổi cũng lay động.
Kiếm thứ hai Vãn Lai Phong Cấp, thiết kiếm gõ nhẹ chỗ ba tấc của kiếm gỗ, Kỳ Niệm Nhất chỉ cảm thấy tê dại từ tay lên tới óc.
Cơn gió thể gọi là nhẹ nhàng êm ái nhưng khiến cảm thấy buồn giải thích , như bản đang chìm trong nỗi u sầu tột độ.
Kết hợp với kiếm ý Bích Hải Triều Sinh ở phía , cảm thấy trong lễ rửa tội của kiếm ý , bản như đang chèo thuyền trong khổ hải, gió tự trôi, về phía càng đau khổ hơn, thể đầu .
Trong một khoảnh khắc nào đó, Kỳ Niệm Nhất thậm chí còn cầm kiếm của .
Ánh mắt nàng hỗn loạn một lát, nhờ ánh sáng nhạt loé lên trong mắt mới miễn cưỡng tỉnh táo .
Vãn Lai Phong Cấp, gió nhẹ mưa sầu và nỗi buồn.
Nàng vốn tưởng bản lĩnh ngộ kiếm ý chân chính của một kiếm , nghĩ tới những thứ lúc đạt chẳng qua chỉ là chút da lông bên ngoài mà thôi.
Cố Diệp Phi
U sầu chân chính của Vãn Lai Phong Cấp sẽ khiến kiếm giả thậm chí dám nâng kiếm lên.
Kết giới tài nào ngăn kiếm ý khiến sợ hãi , Mặc Quân khiến tất cả mặt đồng thời cảm nhận như thế nào là thiên hạ nhất.
Tay cầm kiếm của Kỳ Niệm Nhất run rẩy, giống như chịu khống chế.
Nàng ngơ ngác Mặc Vô Thư, cảm giác đối phương vẻ gần nàng trong gang tấc, nhưng ngay cả dũng khí tiến lên một bước nàng cũng .
Mà Mặc Vô Thư thì hề ý định thu tay , thiết kiếm bình tĩnh cắt qua khí, lao thẳng về phía Kỳ Niệm Nhất.
Những chứng kiến nhẹ giọng thốt lên: “Xuất sư chỉ đạo chiến, tại đánh kịch liệt như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-659.html.]
Xuất sư chỉ đạo chiến, nhiều môn phái đều , nhưng đối với bọn họ mà , chẳng qua chỉ là hình thức cho buổi lễ xuất sư mà thôi.
Bình thường đều là sư tôn đánh ba chiêu tượng trưng, để tử đón , nghĩa là sư tôn công nhận tử khả năng xuất sư, thể một du hành nhân gian, tiếp đó là dặn dò vài câu, tặng quà xuất sư là xong.
Bọn họ từng gặp một trân xuất sư chỉ đạo chiến nào mà đao thật kiếm thật, để cho đồ chút mặt mũi nào.
Kiếm ý của Mặc Vô Thư Kỳ Niệm Nhất như chìm xuống biển sâu, thể thở .
Nàng thở hổn hển một thật sâu, Bất Dạ Hầu trong tay phát tiếng vù vù trong trẻo, kiếm hiện trúc ảnh uyển chuyển, khi Mặc Vô Thư một kiếm Triều Bình Ngạn Khoát, phần eo đột nhiên xoay tròn, bỗng nhiên vọt lên, là dẫm lên kiếm khí nhảy thẳng lên.
Nàng mặc một bộ váy đỏ, là màu sáng duy nhất chủ phong Thương Hoàn nơi tuyết đọng quanh năm.
Khi chạm tới tầng mây xanh, ngoài bầu trời xuất hiện một ngọn lửa rực cháy khiến ánh sáng mặt trời cũng rút lui.
Kiếm trúc c.h.é.m mạnh xuống, là một chiêu Vãn Lai Phong Cấp giống với những chiêu nàng dùng đây.
Một kiếm đáng sợ và nhanh chóng, giống như một cơn gió bất chợt lướt qua, giống như một con hạc đơn độc vỗ cánh bay lên bầu trời xanh.
nhiều hơn đó là một kiếm dùng hết sức c.h.é.m của thiếu niên khi ép tuyệt cảnh, còn đường lui
Sau một kiếm , Kỳ Niệm Nhất bất giác cảm thấy tai thính mắt tinh.
Nàng bừng tỉnh Mặc Vô Thư, thấy nhẹ một tiếng, vẻ như hài lòng.
Mặc Vô Thư: “Kiếm ý từ tới nay chỉ một loại hình dạng, thanh xuân tuổi trẻ đang là lúc khí phách hăng hái, hà tất ép khổ hải.”
Hắn miệng nhưng tay hề lưu tình, giơ tay lên là một chiêu Kinh Đào Phách Ngạn.
Một kiếm quá mạnh mẽ, khí thế mạnh mẽ xé núi lấp biển ập tới.