XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 674

Cập nhật lúc: 2024-09-28 18:07:08
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe Kỳ Niệm Nhất kêu nàng , Tiêu Dao Du mới : “Các ngươi thôi, ở đây chờ các ngươi.”

Nàng như là vì thuyết phục bản , rõ ràng cần thiết nhưng giải thích: “Ta mệt mỏi, nghỉ ngơi một lát.”

Kỳ Niệm Nhất nàng một lát, như là hiểu cái gì, thêm nữa, cùng với Mộ Vãn về phía Vân phủ.

Để một Tiêu Dao Du kêu một chén và một cái bánh bao, cũng ăn chỉ là ở chỗ dinh thự chỗ góc đường.

Từ tường vây phai màu thể thấy biển nhà treo đó một chữ Tiêu.

Người mở cửa của Vân gia chính là một tiểu nha , cách ăn mặc giống thường của Kỳ Niệm Nhất và Mộ Vãn, tò mò : “Hai vị việc gì ?”

Kỳ Niệm Nhất: “Chúng tới bằng hữu đưa một bức thư, nàng là nhà .”

Vốn tưởng rằng sẽ giống như nhiều đều tốn một phen miệng lưỡi thì mới thể giải thích rõ ràng, nhưng nghĩ rằng tiểu nha cái thì đôi mắt lập tức sáng lên, tuy rằng chút nửa tin nửa ngờ nhưng vẫn là mang Kỳ Niệm Nhất và Mộ Vãn phủ.

Cố Diệp Phi

Tiểu nha : “Lão thái thái dán thông báo tìm nhiều nhưng hơn phân nửa đều là một bọn bịp bợm giang hồ, chọc cho lão thái thái đau lòng vài , đó mới dán thông báo tìm , như nhưng trong nhà đều tâm tư tìm của lão thái thái một chút cũng giảm.”

Kỳ Niệm Nhất và Mộ Vãn liếc đều cảm thấy chút mới lạ.

Giống như mà bọn họ gặp đó, cha đều là tu sĩ cấp cao, chuyện của Vô Vọng Hải cho nên mới thể ôm hy vọng nhưng tuyệt vọng chờ đợi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-674.html.]

nhà đẻ của Vân Nương đều là phàm nhân, ba trăm năm trôi qua theo lý thuyết thì nàng chắc là đều còn đời, thật ngờ đúng là đang tìm nàng ?

Vào hậu viện, các nàng thấy một lão thái thái đầu tóc hoa râm, thể vô cùng già nua nhưng một đôi mắt còn là vô cùng thần.

Ánh mắt khôn khéo của lão thái thái quan sát Kỳ Niệm Nhất và Mộ Vãn một lát, đó nha nâng đỡ vội vàng dậy: “Lúc mới đúng, đây mới thật sự là tiên trưởng.”

Nàng kích động đến mức Kỳ Niệm Nhất chút .

Lão thái thái lảo đảo tới gần: “Năm đó thấy bộ dạng tiên trưởng một , một khí chất , những bọn bịp bợm giang hồ đó thể học .”

Nàng tha thiết : “Nếu hai vị thật sự là tiên trưởng, chẳng lẽ là mang đến tin tức của thái cô tổ mẫu của ?”

Kỳ Niệm Nhất đưa nửa miếng ngọc bội, ngọc bội hình giống như một đám mây nhưng chỉ nửa miếng, nửa miếng khác yêu thú cắn ở trong một chiến đấu.

Nhìn thấy ngọc bội, lão thái thái một chút kích động: “Là cái , là cái sai.”

Tiểu nha ở một bên khuyên giải an ủi : “Lão thái thái chậm một chút.”

Lão thái thái trong chốc lát, đột nhiên nước mắt trào : “Chuyện Vân gia của chúng một tiên trưởng, ở trong nhà truyền một thế hệ tới một thế hệ, hàng xóm láng giềng đều tin, cảm thấy là nhà của chúng rối loạn tâm thần, chuyện của mấy trăm năm thì tin đồn đáng tin gì cũng thể , chừng tiên trưởng cũng là chuyện của năm đó thuận miệng bậy bạ, khiến cho chúng nhớ nhiều năm như chứ.”

tằng tổ mẫu của nàng nhớ rõ, nàng nhớ rõ vị tiên trưởng tổ tiên , lúc tằng tổ mẫu còn nắm lấy tay của bảo cần quên, cho nên cũng tìm ngần năm, vốn dĩ tưởng chuyện lẽ nhờ hậu nhân của , nghĩ tới thật sự cho lão bà tử như chờ ngày .”

Loading...