Nàng đành lòng Thiên Môn mắt, cơ hội như chỉ ở lúc , bây giờ Bạch Trạch tự tay đưa đến bên cạnh nàng, nhưng nàng thể nhận .
Bạch Trạch: “Ngươi suy nghĩ kỹ ?”
Kỳ Niệm Nhất rũ mắt, khi suy nghĩ một lúc, kiên định : “Ta sẽ lựa chọn phi thăng trong lúc .”
Nàng , trong một gian ngăn cách khác, phía Thiên Môn, vẫn còn một khác đang ở.
Ngọc Hoa Thanh cảm nhận sức mạnh của chính , là hùng mạnh xưa nay từng .
Sau khi lão cũng hấp thu đủ sức mạnh Bạch Trạch, tu vi phá tan cánh cửa trì trệ bấy lâu, ngừng chỗ chỉ còn cách Đại Thừa một bước.
Lão Thiên Môn, chút do dự cất bước tiến .
Không qua bao lâu, Kỳ Niệm Nhất khẽ một tiếng, nhắm mắt , tiếp tục sự cám dỗ mắt.
Giọng của nàng nhẹ nhàng, thậm chí còn chút nghịch ngợm, với Bạch Trạch:
“Ta sẽ thế ngươi, cũng sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi, ngươi cần tiêu tan.”
Nàng hỏi: “Ngươi sống ?”
“Ta giúp ngươi sống .”
Lần im lặng thật lâu, biến thành Bạch Trạch.
Hắn khó hiểu : “Hình như ngươi luôn mấy suy nghĩ kỳ lạ.”
Nhiều năm như , thấy đủ loại ở thành Vân Trung, những đó đưa nhiều lựa chọn ở đây, chuyện duy nhất ai nghĩ tới, sống .
Thậm chí ngay cả bản cũng rõ, còn thể sống như thế nào.
Cuối cùng, chỉ thể : “Ngươi chắc chắn, giao dịch với thần?”
Nghe như thế, Kỳ Niệm Nhất nhịn mà nở nụ .
“Thật khi tới nơi , cũng từng do dự, cách rốt cuộc thể dùng , nhưng khi hấp thụ nhiều năng lực huyết mạch như , thì càng thêm kiên định.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-735.html.]
Kỳ Niệm Nhất lớn tiếng hỏi: “Ý thức của ngươi hóa thành vạn vật, nhưng vẫn một bộ phận phong ấn trong thành Vân Trung, đúng ?”
“ .”
Cố Diệp Phi
Lông mi của Kỳ Niệm Nhất khẽ run, đôi mắt lông mi và tóc mái trán che phủ nhẹ nhàng nâng lên, cuối cùng là kiên định .
Nàng : “Vậy ngươi giao dịch với ?”
Thật trong lòng Kỳ Niệm Nhất cũng chắc chắn, Bạch Trạch đồng ý với thỉnh cầu của nàng .
Nàng vốn giỏi chuyện thấu hiểu lòng , huống chi là càng thêm nắm lấy thần minh.
Nàng chỉ , bản từng nhiều trận đánh cược xa hoa, đều ngoại lệ, tất cả đều thành công.
Nàng hy vọng cũng ngoại lệ.
...
Sau khi Kỳ Niệm Nhất và Ngọc Hoa Thanh biến mất tại chỗ, Nam Cảnh ít mang huyết mạch cảm nhận một trận đầu óc choáng váng, liên tiếp ngã xuống đất dậy nổi, những vẫn còn thể nỗ lực chống đỡ, đều là tu vi khá cao.
Tống Chi Hàng che n.g.ự.c , ngẩn ngơ : “Năng lực huyết mạch của, biến mất .”
Trong mắt Nhiễm Chước một vẻ kinh hoảng: “Hoàn biến mất .”
Linh diễm bốc cháy trong lòng bàn tay của , nhưng cuối cùng hiệu quả bằng lúc năng lực huyết mạch thúc đẩy gia tăng.
Cảm xúc trong đáy mắt của Nhiễm Chước chút phức tạp, thấp giọng : “Năng lực huyết mạch lấy , đây minh chứng rằng, nợ của chúng , trả một phần .”
Tống Chi Hàng dựa lên cây, sắc mặt tái nhợt: “Có lẽ .”
Hắn về phía Thiên Môn, nặng nề : “Bọn họ... thật sự sẽ phi thăng ?”
Hắn càng hỏi chính là, Niệm Nhất thật sự sẽ phi thăng ?
Sắc mặt của Diêu Quang cũng trắng bệch, dựa vai của Tiêu Dao Du.
Loại cảm giác sức mạnh dần dần rút từ trong thể cực kỳ khó chịu, khác với cảm giác ma khí của Thâm Uyên suy yếu rõ ràng trong cơ thể lúc , nàng thể cảm nhận rõ sức mạnh đang biến mất .