Xuyên thành bảo bối của nam phụ - Chương 40

Cập nhật lúc: 2025-07-31 16:08:44
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vậy tại tiếng Bồ Đào Nha?

Bách Thần hỏi .

định hỏi thì sắc mặt đột nhiên đổi, nhớ đến một chuyện quan trọng hơn.

So với việc Đường Đường thể tiếng Bồ Đào Nha, hiện tại càng quan tâm hơn đến việc tại nãy khi đứa bé tiếng Bồ Đào Nha, mà Nhan Nghiên hiểu?

Thậm chí Nhan Nghiên còn nhận đó là tiếng Bồ Đào Nha?

Tâm trí của Bách Thần ngay lập tức trôi dạt đến nơi khác, dáng vẻ hồn bay phách lạc.

Đường Đường thời gian để để ý Bách Thần. Cô hỏi bé và cha lạc như thế nào, và hỏi điện thoại của cha . Cô chuyện tìm . Một khi ngôn ngữ rõ ràng, sự việc trở nên đơn giản hơn một nửa. Đường Đường dẫn , hai đàn ông , một hồn bay phách lạc, một gãi đầu, ôm theo nhiều câu hỏi.

Sau khi một lúc, cuối cùng mấy cũng bắt tín hiệu. Đầu tiên Đường Đường gửi tin nhắn cho bên phía Trần Vũ, rằng tìm thấy Bách Thần, đó đưa bé đến khách sạn nơi cha nó đang ở.

Cặp đôi trẻ lạc mất con và gần như phát điên khi tìm kiếm bé nửa ngày. Bây giờ cuối cùng tìm thấy bé, họ lên vì vui mừng và liên tục cảm ơn mấy Đường Đường.

Đường Đường đang chuyện ở phía , và hai phía cô gật đầu và mỉm bối rối. Khi cuối cùng chỉ còn ba , Mễ Việt vội vàng chạy đến Đường Đường và : "Đường , tiếng Bồ Đào Nha khi nào ?"

"Cái ." giải thích thế nào giờ, Đường Đường nghĩ một lúc : "Lúc thích xem bóng đá, xem nhiều quá nên thấy hứng thú, vì thế coi nó như một thú vui mà học."

Trâu bò như !

Mễ Việt, một trai trẻ đơn thuần, liền tin lời đó, hoặc thể là từ lúc phát hiện Đường Đường ưu tú và giống như lời đồn mạng, nên bây giờ Mễ Việt cảm thấy Đường Đường cũng tin.

Hơn nữa Đường Đường cần thiết dối.

Mễ Việt thở dài năng lực của Đường Đường, đồng thời cũng than thở rằng bản năng khiếu như : " thích xem Harry Potter, xem xem hàng chục phim. Hồi cao trung, thề sẽ học giỏi tiếng Anh mua bản gốc Harry Potter về ."

"Sau đó thì ?"

"Sau đó thì nó cất ở đáy hộp ở nhà." Mễ Việt thở dài: "Tại quá khó."

Đường Đường: ...

Rõ ràng là do quá lười.

Hai , Bách Thần ở phía một lời. Từ khi Đường Đường điện thoại là của Bách Thần, cô thực sự chuyện với Bách Thần. Mễ Việt thấy, thực sự tin, rằng Đường Đường chắc chắn bất kỳ suy nghĩ nào về Bách Thần, nếu cảm thấy mềm lòng khi thấy bộ dạng đáng thương của Bách Thần, đến còn thấy mềm lòng, còn Đường Đường thì mặt biểu cảm.

Đường Đường để ý đến Bách Thần, cho nên Mễ Việt vẫn , chăm sóc Bách Thần một chút.

Kéo Đường Đường khiến cô chậm , cố ý chờ Bách Thần, cùng trò chuyện, ví dụ như hôm nay bọn họ vui vẻ, buổi chiều còn nhảy dù, nhưng Bách Thần ở đó.

Bách Thần càng buồn hơn.

Anh vốn vui, giờ mới nhớ bản còn chơi trò chơi, càng cảm thấy chán nản.

Lần chơi, cũng chơi.

Ngày mai sẽ rời New Zealand đến Úc, chơi cũng .

Bách Thần cảm thấy tham gia chương trình độc , từ đầu đến cuối đều vui, từ đầu đến cuối đều chơi cái chơi.

Mễ Việt điều chỉnh bầu khí, nhưng khi điều chỉnh, phát hiện Bách Thần còn buồn bã hơn, ngậm miệng với vẻ kinh hãi và gì.

Khi trở về homestay, thiếu 5 phút nữa là đúng chín giờ tối, khi với rằng đưa đứa bé trở về, đều thở phào nhẹ nhõm, đó bận rộn với việc của .

Nhan Nghiên trở từ nửa tiếng . Sau khi nhận tin nhắn của Đường Đường, cô khó chịu một lúc. Tại là cô tìm thấy Bách Thần .

chuyện trở nên như , Nhan Nghiên cũng còn cách nào khác, ngoài việc trở về với Trần Vũ .

Lúc chiều, cô tức giận với Bách Thần, nhưng một đêm sợ hãi như , Nhan Nghiên còn tức giận nữa, và điều duy nhất còn là lo lắng. Cô chủ động qua hỏi thăm tình hình của Bách Thần, hỏi đói , ăn gì .

Sở Sam "chậc" một tiếng, hiếm khi thấy Nhan Nghiên chủ động cố gắng lấy lòng khác, định hai bọn họ hỏi bọn họ thể đừng khoe khoang mặt nhiều như , nhưng cô thấy một cảnh tượng kinh ngạc.

Bách Thần lùi một bước khi Nhan Nghiên tới, để ý đến những gì Nhan Nghiên , chằm chằm khuôn mặt của Nhan Nghiên một lúc lâu, lạnh lùng .

"Em lên ."

Tất cả những rời , chứng kiến ​​khoảnh khắc đều ngẩn .

Đường Đường trầm ngâm hai họ, khi giải tán, cô lên lầu gọi điện cho Minh Thiếu Diễm.

Bách Thần đang loạn.

Anh lấy điện thoại và tìm kiếm hai từ tiếng Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha. Anh chằm chằm từ Puese một lúc lâu và cuối cùng tin những gì Đường Đường .

Đường Đường dối . Đứa bé đó là Bồ Đào Nha.

Còn Nhan Nghiên, cho là thông thạo tiếng Bồ Đào Nha, nữ thần Nhan Nghiên của , thì hiểu.

Không cần hỏi tại , cũng là trong giới giải trí, đương nhiên là hiểu cái gọi là hình tượng của nghệ sĩ là gì. Có nhiều goi là nghệ sĩ năng đều là giả hết, nhưng Nhan Nghiên chắc chắn trong . bây giờ, Bách Thần thừa nhận rằng tính cách của Nhan Nghiên với tư cách là Ảnh hậu năng, vẻ giả tạo.

Ảnh hậu đương nhiên là thật, cách đây lâu Nhan Nghiên đạt giả Ảnh hệu Tokyo.

hai chữ năng , Nhan Nghiên gánh nổi.

Cảm giác niềm tin sụp đổ, khó chịu.

Hình tượng của Nhan Nghiên trong tâm trí Bách Thần quá , và hiện tại nó bắt đầu tan vỡ từng chút từng chút một, Bách Thần cảm thấy loạn.

Anh giường, động một chút nào.

Sau một hồi choáng váng, Bách Thần bất tri bất giác nhớ đến chuyện tại Đường Đường thể tiếng Bồ Đào Nha.

Anh hỏi Đường Đường ngay lập tức, nhưng khi cầm điện thoại lên, chợt nhớ rằng Đường Đường chặn, Bách Thần liền dám gửi tin nhắn.

Từ khi đến chương trình , Đường Đường ngày càng khác xa so với hình ảnh của cô trong tâm trí . Cô còn bám dính lấy nữa, thậm chí còn chẳng thèm . Cô thể tiếng Anh và tiếng Bồ Đào Nha trôi chảy, cô còn trẻ nhưng xử lý việc trong suốt chuyến một cách hảo.

Hôm nay, cô thậm chí còn tìm thấy lạc.

Đường Đường từng là coi thường, thể cô với ánh mắt khinh thường và thể từ cao xuống bất cứ điều gì với cô, nhưng hiện tại thì .

Bách Thần nhận , dường như đủ tư cách.

Bách Thần đột nhiên nhớ đến một câu hát “những thiên vị luôn sợ hãi”.

Bởi vì lúc đầu thiên vị, nên khi cư xử với Đường Đường chút e ngại, nhưng bây giờ, sự thiên vị của Đường Đường giành cho khác , vì mất tư cách đó.

Trái tim của Bách Trần dần thắt , cảm thấy buồn một cách khó tả, một cảm giác cam lòng.

nghĩ lý do.

Ngày hôm , khi thức dậy, như thấy gì cả. Sau khi Bách Trần xuống cầu thang, liền thấy tối qua ngủ ngon – Nhan Nghiên.

Khuôn mặt cô chút hốc hác, đôi môi mím chặt lộ vẻ cố chấp khiến Bách Thần nhớ đến bộ phim "Cô gái câm" khi Nhan Nghiên 19 tuổi đóng.

Đó là bộ phim thích nhất. Cô gái câm một câu thoại nào, nhưng khiến một trai vẫn còn đang học phổ thông động lòng với biểu cảm chân thành khuôn mặt .

Sau đó, theo Nhan Nghiên giới giải trí .

Giờ khi thấy biểu cảm và đường cong quen thuộc môi, Bách Thần trong nháy mắt liền mềm lòng.

Thực , một như Nhan Nghiên, thông thạo mười hai thứ tiếng, quả thực chút khoa trương, nếu Đường Đường thực sự năng khiếu về ngôn ngữ như , thì cô quả thực chút lãng phí khi là diễn viên.

Việc xây dựng hình tượng đều do công ty và đại diện đảm nhiệm, đôi khi nghệ sĩ tiếng . Có lẽ đại diện đẩy Nhan Nghiên đến nơi đó, liên quan quá nhiều gì đến Nhan Nghiên?

Bách Thần nhận rằng, ở một phút giây nào đó kiểm soát mà bảo vệ Nhan Nghiên nhiều, thậm chí còn gần như thuyết phục chính .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-boi-cua-nam-phu/chuong-40.html.]

Khi lên xe đến sân bay, Bách Thần một lời nào bên cạnh Nhan Nghiên.

Mọi đều coi như thấy, nhưng ngay giây đó Nhan Nghiên suýt chút nữa thì bật .

cả đêm ngủ ngon, cô tại Bách Thần đột nhiên tức giận, tại đột nhiên tức giận với cô , cô hỏi cho lẽ, nhưng trong lòng cô cất giữ quá nhiều bí mật. Những trong lòng quỷ, luôn cách nào thốt lời lẽ chính đáng.

, cô dám hỏi.

Cho đến lúc , khi cô thấy Bách Thần đây, Nhan Nghiên mới cảm thấy trái tim dần bình trở .

Trong những ngày tiếp theo, trải qua yên bình, ba ngày ở Úc, họ lên đường đến Đảo Saipan.

Tổ chương trình chu đáo, đặt phòng khách sạn , hơn nữa khách sạn chất lượng . Đường Đường giường, gọi cho dì Trình. Dì Trình rằng thành phố S hiếm khi tuyết rơi. Lúc Đường Đường mới nhận , ở Trung Quốc bây giờ đang là mùa đông.

Dì Trình rằng đang chuẩn cho Tết Nguyên Đán, giọng điệu của dì tránh khỏi chút thất vọng vì Đường Đường thể về đón Tết Nguyên Đán.

Đường Đường cảm động: "Dì Trình, bình thường dì đón Tết Nguyên Đán thế nào ?"

"Gia đình chúng ít , Tết đến cũng chỉ gói bánh bao, nếu dì kéo Thiếu Diễm, thậm chí còn xem Gala Tết. Sẽ giống y như ngày thường , chỉ sách ngủ." Dì Trình chút buồn bã : "Thiếu Diễm rằng từ nhỏ quen ở một , thấy cô đơn, nhưng dì thấy đau lòng, dì chỉ hy vọng Thiếu Diễm thể tìm một coi trọng, để đón Tết một nữa, nếu sẽ khó chịu."

Trong lòng Đường Đường chút khó chịu tên.

Cô đến Trung Quốc năm mười lăm tuổi, đón Tết Nguyên đán một hơn mười năm.

Cha cô đều gia đình riêng, vì phiền họ. Cô cũng an ủi họ rằng cô đang sống và cô cô đơn chút nào.

mỗi đêm giao thừa, căn nhà trống trải.

thể cảm thấy cô đơn.

Sau khi cúp điện thoại với dì Trình, cô gọi cho Minh Thiếu Diễm.

Hãy follow fanpage: Wy nhee!!!
* Để cho tui chút động lực nè^-^

Năm mới sắp đến , giọng điệu của Minh Thiếu Diễm cũng chút vui vẻ nào, khi tin cô đến Saipan, cũng chỉ bảo cô chơi vui vẻ.

"Chú nhỏ, chú dự định gì cho năm mới ?"

Chắc là .

Một lúc nào đó, Minh Thiếu Diễm đột nhiên nhớ rằng Tết năm nay thêm một ở nhà, cuối cùng cũng thể náo nhiệt hơn những năm một chút.

Kết quả là Đường Đường tham gia một chương trình tạp kỹ và thể về nhà dịp năm mới.

Vậy nên năm nay Tết cũng chẳng khác gì những năm .

"Không dự định gì cả." Minh Thiếu Diễm nhàn nhạt : "Chú thích ồn ào.”

Đường Đường: ...

Chết khỏi cứng đầu.

"Đừng lo cho chú, chăm sóc bản cháu là ." Minh Thiếu Diễm ở đầu dây bên : "Phong cảnh ở Saipan lắm, chơi vui nhé, muộn , ngủ sớm .”

Sau khi cúp điện thoại, Đường Đường giường im lặng hồi lâu, vội vã khỏi phòng tìm đạo diễn.

Một ngày Tết Nguyên Đán, Mễ Việt xin đạo diễn cho nghỉ phép về Trung Quốc vì gia đình là gia đình đơn , Trương Nha Trúc lớn tuổi dành kỳ nghỉ lễ cùng gia đình nên cũng xin nghỉ.

Còn Đường Đường, ai , cũng bay về Trung Quốc.

Mọi vẫn còn tò mò về cuộc sống của Đường Đường, chỉ Bách Thần và Nhan Nhan Đường Đường hiện tại là cháu gái của Minh Thiếu Diễm, ông chủ của Thánh Ngu.

Nhan Nghiên trầm ngâm, mà Bách Thần bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Đường Đường mới Minh Thiếu Diễm nhận về, Bách Thần nghĩ rằng Minh tổng và Đường Đường thể nhiều tình cảm như , vì Đường Đường chắc chắn trở về Trung Quốc vì Minh Thiếu Diễm, vì cũng thể là vì bạn ở phía Nam mà cô kết bạn gần đây?

Những khác về nhà vì gia đình, nhưng Đường Đường về nhà để gặp bạn trai.

Có hợp lý ?

Đạo diễn thực sự đồng ý ?

Thật sự là quá quá đáng.

Đường Đường quá đáng đến nỗi kéo Dana để thuyết phục đạo diễn.

Dana hiểu tại Đường Đường nhất quyết chạy về: "Em chạy về một ngày, sáng sớm hôm vội vã trở về, em định gì thế?"

"Chú nhỏ em ở nhà một đón năm mới, tội nghiệm bao a." Đường Đường : "Em về đón năm mới với chú nhỏ.”

Dana: ...

Không hai lời, liền đồng ý luôn.

Cháu gái vì chú nhỏ của , cô thể đồng ý chứ? Hơn nữa, nếu Minh Thiếu Diễm vui vẻ, cô thậm chí thể tăng lương.

"Dana, chuyện chị đừng với chú nhỏ.”

"Được , ." Dana hứa sẽ tiết lộ bất kỳ thông tin nào, cô chỉ giữ bí mật mà còn đến sân bay đêm giao thừa để đón cô.

Trở thành phố S, cảm nhận khí ẩm ướt và lạnh lẽo quen thuộc, Đường Đường đồng hồ, 11:10 tối, hy vọng thể về nhà 12 giờ.

Đường Đường gửi tin nhắn cho Minh Thiếu Diễm, hỏi đang gì.

[Đọc sách.]

Mạnh Thiếu Diễm trả lời nhanh.

Không việc gì để , tất nhiên trả lời nhanh.

Dì Trình nấu một bàn đồ ăn, bây giờ dì đang xem Gala Tết, những năm , Minh Thiếu Diễm thể cùng dì xem, nhưng năm nay, hiểu cảm thấy hứng thú, vì lên tầng tìm sách để .

Trong lúc đang lơ đãng lật từng trang sách, thì tin nhắn của Đường Đường đến. Trả lời hai chữ “ sách", Minh Thiếu Diễm hỏi cô xem Gala Tết .

[Có ạ, bạn cháu đều xem cùng .]

Người đông, náo nhiệt, khá .

Hai trò chuyện một lúc, thực gì thú vị, nhưng lẽ vì thời gian hôm nay đặc biệt, nên Minh Thiếu Diễm hề thấy khó chịu.

Khi gần đến mười hai giờ, Đường Đường đột nhiên hỏi :

[Chú nhỏ, hiện tại chú đang ở ?]

[Phòng ngủ.]

[Chú ban công một lúc.]

Làm cái gì? Minh Thiếu Diễm nhíu mày, thầm nghĩ lẽ nào Đường Đường nhờ dì Trình sắp xếp thứ gì đó.

Người trẻ tuổi đúng là thích quậy phá. Minh Thiếu Diễm lắc đầu, mặc áo khoác, kéo rèm, mở cửa kính ban công.

Cô gái bất ngờ từ phương xa trở về, trong tuyết, vui vẻ vẫy tay khi thấy .

Điện thoại nhấp nháy trong giây lát, và đồng hồ điểm mười hai giờ. Trong ánh sáng rực rỡ, một hàng chữ lập tức đập tim Minh Thiếu Diễm.

[Chú nhỏ, năm mới vui vẻ~.]

--------------

Tui ngoi lên rùi nè, chương vội, nên gì sai sót mn hãy góp ý cho tui nha.

Loading...