Xuyên Thành Bạo Quân Trong Truyện Tiểu Thuyết Ngôn Tình - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-07-13 22:14:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Càng cần , Thôi Văn Minh lại là lính hầu của Thái Tử, thái độ của chính là thái độ của Thái tử.

Trước khi Trần Thu tiến , đại bộ phận suy nghĩ của mọi ở đây đều kế hoạch ——

Chuyện của Phế Thái Tử, vẫn nên quản ít thì tốt hơn.

Thời điểm Dư phu tử tiến , liền thấy có một vài âm thanh bàn ́n lung tung, ở cửa ho nhẹ một tiếng, tất cả các học sinh đều yên tĩnh hơn.

Phía Dư phu tử, có một thiếu niên ngồi xe lăn.

Ngay trong nháy mắt phế Thái tử xuất hiện, nhiều ánh mắt tò mò nhất trí tụ tập người phế Thái tử.

Hắn thật sự là một thiếu niên thật xinh , an tĩnh mà ở chỗ , tóc đen rũ xuống, một quý khí tự nhiên từ người Phế Thái tử, tuy rằng quần áo đơn giản, còn xe lăn, nhưng lại khiến người khác cảm thấy, phảng phất như hắn vẫn cao cao ̣i thượng như ngày nào, trong mắt chấp nhận nửa hạt cát.

Hình tượng này tương đồng với một phế Thái Tử ̀o túng bệnh tật.

Dư phu tử , “Điện hạ, trước tiên cứ ngồi cạch Tịch điện hạ .”

Trần Thu bỏ qua nhiều ánh mắt đánh giá, đẩy xe lăn mới , liền thấy một nói:

“Dư phu tử, bên chỗ học sinh có người ngồi.”

Người lên tiếng chính là một thiếu niên bạch y có hình mập mạp, chính là người nghị luận về thiếu niên nhiều nhất, ở bên Thôi Văn Minh, lời chút rụt rè.

Dư phu tử sửng sốt, kỹ một vòng, phát hiện dù là phía Đông là Phía tây, đều còn chõ dư, Dư phu tử chút khó xử, nói với Phùng công công đang trông coi ngoài cửa:

“Công công, thỉnh ngài mời thêm vài người đến đây dọn bộ bàn ghế sang chỗ khác……”

Phùng công công lù lù bất động, tủm tỉm :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-105.html.]

“Việc e rằng phải làm phiến Dư phu tử phải hỏi ý kiến của các phu tử khác, nhưng như , chỉ sợ sẽ kinh động đến việc đọc sách của Thái tử.”

Dư phu tử chỉ là một hầu đọc, nào dám kinh động Thái Tử?

Hắn nhịn được bắt đầu do dự, liền thấy Thôi Văn Minh mở miệng,

“Phu tử, học trò thấy ở phía rèm còn một vị trí, nhưng có thể để điện hạ ̣m thời ngồi đó một buổi sáng, phía đó có bậc thang , cũng tiện để điện hạ hành động.”

Lời này của hắn, thì có vẻ có ý muốn săn sóc hai chân của phế Thái tử, nhưng khi thấy câu , nhiều biểu tình của mọi đều trở nên vi diệu ——

Sau mành? Sau mành là vị trí dành cho thư đồng.

Dù thế nào, Trần Thu cũng mang trong mình huyết mạch hoàng gia, là Tam hoàng tử chính thức, để hắn ngồi vị trí dành cho thư đồng, việc này ....

Dù cho Thôi Văn Minh là tâm phúc của Thái Tử, cũng nói câu này?

Những khác đều yên lặng, cũng ai đứng lên chuyện cho phế Thái Tử.

DTV

Dư phu tử khó xử đến cực điểm, Trần Thu muốn để Dư phu tử khó xử tiếp nữa.

Hắn trầm mặc đẩy xe lăn đến vị trí mành, từ đầu tới đuôi, hứng thú liếc mắt nhìn Thôi Văn Minh lấy một cái, trực tiếp đẩy xe lăn qua Thôi Văn Minh.

Nhìn thấy thiếu niên tiến đến gần, nhóm thư đồng nhiều ít chút sợ hãi, lên nhường vị trí cho hắn, thiếu niên gật đầu về phía bọn họ, bình tĩnh tìm một ví trí rồi ngồi xuống.

Hắn hành động như vậy, quả nhiên gây nhiều lời xì xào nho nhỏ.

“Tốt cũng là một hoàng tử, đệ còn cho rằng hắn sẽ đối đầu với Thôi Văn Minh cơ.”

“Thật đúng là…… mấy người xem kìa, quần áo của hắn kìa, thái giám còn mặc tốt hơn hắn, bổn vương trước có nói hắn ở trong cung được sủng ái, ngờ hắn lại phải chịu hoàn cảnh này.”

“Không đắc tội Thôi Văn Minh mới thông minh, xuống đài thì tốt, làm gì có ai che chở cho hắn.”

Loading...