Thôi Văn Minh sớm nghĩ kỹ , trong chốc lát nếu đối phương cự tuyệt thì dùng lý do như thế nào để thoái thác khiến người còn đường lui……
Những khác thì xem náo nhiệt, Thôi Văn Minh tất nhiên thập phần vui vẻ, càng nhiều người càng , như mới dễ dàng khiến Trần Thu rớt đài được, càng thể đổi ý.
Trần Thu nhấc đầu, quả nhiên thấy Thôi Văn Minh đang ở gác mái của lầu các nhìn mình với ánh mắt trào phúng, cũng bọn họ cái gì, một đám kề vai sát cánh mà ha ha.
Nơi cách cửa cung xa, phần lớn thái giám mua đồ, bọn họ đoán chắc chắn lão sư trong Nam thư phòng thấy, mà phế Thái Tử chỉ là một kẻ tàn phế nên sẽ khả năng phản kích, nên ai sợ hãi.
Trong đó người ở đó nói chậm rì r, “Tam điện hạ ngang qua , chúng thỉnh ngài ăn hạt dẻ đó!”
Trần Thu chỉ lạnh lùng bọn họ, tầm mắt sâu kín vào Thôi Văn Minh.
Hắn bảo hộ tiểu cô nương ở ngón tay thon dài, oa văn của độc Hồng Cưu ở mu bàn tay như ẩn như hiện, đáy lòng thanh âm lạnh lùng truyền đến: Giết , thật cũng khó, đúng ?
Hắn giấu hoa văn màu đỏ ở mua bàn tay , hờ hững suy nghĩ.
Trước phải chịu sự khổ sở của độc Hồng Cưu, những cơn đau đầu thỉnh thoảng khiến hắn khó thể duy trì sự tỉnh táo của .
DTV
Khi hai chân bị gãy, độc Hồng Cưu phát tác khiến lại đau đầu dục nứt, thậm chí kịp giữ chặt dây cương Thôi Văn Minh đ.â.m một cái, đầu như búa bổ, ít thể đủ duy trì được sự trấn tĩnh. Sau đó, sống dở sống dở c.h.ế.t trong Kiến Chương cung nửa năm, chỉ thể mặc xâu xé.
Độc Hồng Cưu cho phiền toái thật lớn, cũng khiến hắn lâm vào hoàn cảnh khó khăn nhất.
hiện tại đã giống lúc đó nữa, độc Hồng Cưu ảnh hưởng đến , khỏe mạnh hơn bao giờ hết, và tỉnh táo hơn bao giờ hết, liền cho hắn chỉ có hai bàn tay trắng, chỉ dựa trí kế, cũng sẽ làm thịt cá mặc người xâu xé nữa.
Giống như bảo kiếm lâu phủ bụi, một tia sát khí xẹt qua đôi mắt phượng xinh , phảng phất bảo kiếm cuối cùng rũ sạch bụi trần, kiếm lạnh như băng hiện lên một tia lạnh lẽo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-108.html.]
Vậy nên…… Nên giết chết tên chó săn này âm thành như thế nào?
Chẳng qua là mới ý tưởng , một hạt dẻ liền bay lên.
Người lầu còn gì đó, nhưng một giây hạt dẻ bay trúng vào đầu, hắn đã đưa tay lên bịt trán lại, miệng thì ai nha một tiếng.
Thôi Văn Minh đang cúi đầu xuống xem, ai ngờ cũng bị hạt dẻ bay trúng vào đầu, đau đến mức phải kêu lên một tiếng.
Mấy người ngồi trong lầu các đang xem kịch cung bị hạt dẻ bay đập vào đầu.
Nguyên lai khi nào, Viên Viên chui từ tay áo xuống gấu áo, vung vẩy móng vuốt nhỏ, ấy hạt dẻ đập cho mấy người miệng cẩu cho hả giận.
Bộ dáng chống nạnh của nàng trông thập phần uy vũ, nề hà lại có một người bị đánh trúng nhìn thấy nàng, mỗi đều trợn mắt giận giữ nhìn Trần Thu.
“Sao ngươi dám đánh bọn ?!”
Phía liền thái giám chần chờ , “Thế tử gia, rồi hình như Tam điện hạ ……”
Vài : Trần Thu dường như từ đầu tới đuôi đều cúi người nhặt đồ?
Vậy là người ném hạt dẻ? Không thể nói là do gió thổi?
Vài Thôi Văn Minh đương nhiên sẽ chú ý tới người tí hon đang ở vạt áo của thiếu niên còn nhìn bọn họ với ánh mắt đắc chí, chỉ cảm thật sự thấy tà môn, cũng ném đến tức giận rời .
Ngay từ đầu khi ném người khác, họ chỉ muốn dùng phương pháp này gọi Trần Thu lại, Thôi Văn Minh dụng tâm kín đáo mời, ấp ủ lý do thoái thác một hồi lâu, ai ngờ được còn kịp mở miệng, hạt dẻ tà môn ném vào mặt.