Vì thế trong mấy năm , luôn tự gây áp lực cho , phải trơ mắt nhìn cháy trai mình bị phạt quỳ trước trời đầy tuyết, cũng phải nhịn xuống. Hắn nhìn đứa trẻ này từ một người yếu đuối thành như bây giờ.
Đã từng là Thái Tử Trọng Quang kiêu ngạo tự phụ, thể mỹ, nhưng trong bảy năm này đứa trẻ năm đó giờ lại biến thành như vậy.
Hắn là người trầm mặc, vô sinh cơ, ánh mắt khi hắn nhìn người khác là sự lạnh lẽo như băng giá mùa đông, đông cứng sương giá mười năm, như thể ai thể tan cái lạnh đó nữa.
Đã rất lâu rồi hắn nhìn thấy ánh sáng trong mắt của Trần Thu…… lúc nào cũng là sự tối tăm ẩm thấp, giống như một người đã mất tình cảm, là mọt con ác quỷ tồn ̣i bằng thù hận, hắn tồn ̣i chỉ vì muốn kéo người khác xuống ̣a ngục.
Trần Thu trưởng thành, thậm trí còn lãnh khốc vô tình hơn cả phụ hắn, mưu kế thậm trí còn ngoan độc hơn; thông minh hơn tổ phụ mình, trong tương lai tâm trí còn có thể quật ngã được người ; thậm chí còn biết nhẫn hơn cả Tần Cửu, độc Hồng Cưu mạnh như vậy, thể nhẫn được mấy năm .....
Từng việc cộng lại, đều cho Tần Cửu biết —— người cháu trai này là người thừa kế tốt nhất dành cho Tần gia, nếu sinh thời thể thấy Tần gia sửa án xử sai, nhất định nhờ người cháu trai này mang lại.
Tần Cửu hận đương nhiên là hận, vì thế đem cả đời bồi cho thâm cung. Tần Cửu cũng vui vẻ, đôi khi hắn nhìn thấy đứa nhỏ giống với tỷ tỷ này, cảm thấy áy náy đến mức trắng đêm khó miên.
lúc , Tần Cửu rõ ràng phát hiện được sự khác biệt người hắn.
DTV
Giống như một căn nhà u ám đã rất lâu rồi mở cửa, đột nhiên một ngày nào đó cử sổ của căn nhà được mở . Dù quanh ngôi nhà khí vẫn âm u, cũ kỹ và mục nát nhưng ít nhất nó cũng chút sự sống. Giống như trong bảy năm đó xác này chỉ là một nơi giam giữ linh hồn, bỗng sống lại.
Trần Thu dừng một chút, đột nhiên , nhưng hắn chỉ , “Không cung nữ.”
Tần Cửu vỗ nhẹ lên bờ vai của cháu trai, biết, người đó vô cùng quan trọng với cháu trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-123.html.]
Hắn rốt cuộc vẫn là người bên cạnh Dung phi, tất nhiên thể ở bên này lâu được, chỉ là để một tấm thẻ làm tín vật xuống, rồi đội mưa to vội vàng rời .
Khương Tiểu Viên chui khỏi tay áo của Trần Thu, “Thu Thu, cậu thích cung nữ nào vậy? Sao lại !”
Tầm mắt của Trần Thu từ mưa to bên ngoài thu hồi về, “Cửu thúc vừa rồi thấy âm thanh của nàng, nên hiểu lầm nàng là cung nữ.”
Khương Tiểu Viên thở dài một tiếng, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của , ngơ ngác màn mưa, bắt đầu hồi tưởng tuyến tình cảm của bạo quân trong nguyên ́c, nàng chú ý tới, từ câu nói đó, vẫn luôn chăm chú nhìn nàng.
Nàng đang xem mưa, còn đang nhìn nàng.
Chỉ là lúc đó đôi mắt của tiểu mình ngây thơ mờ mịt phản chiếu hình ảnh mưa lớn nên để ý tới đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.
Trong nguyên tác, bạo quân Thu từ đầu tới đuôi tồn ̣i tuyến tình cảm.
Theo lý thuyết hậu cung nhất ̣nh phải bị nhét ít nhiều phi tử, nề hà bạo quân Thu quá hung tàn, nên có đại thần nào dám nhét nữ nhi vào. Hắn thích nữ nhân, cũng thích nam nhân, nếu muốn tìm thứ hắn thích, Khương Tiểu Viên thật sự đoán được.
Sau đó, nhiều đại thần bởi vì bạo quân Thu mãi có hài tử nên bắt đầu công kích hắn với lý do “Vô tự”…… Tóm chính là người cô độc, chỉ muốn tập trung vào sự (chán ) nghiệp (đời).
Hắn có bằng hữu ? Có người mình thích ?
Dường như trong nguyên tác, bạo quân Thu tróc cảm tình nhân loại, chỉ còn là một cái xác hồn.