Thôi Văn Minh bước tới đón tiếp. So với mấy ngày đầy khí phách hăng hái, hôm nay vẻ thiếu sự tinh thần và khí thế, còn hùng hổ như . Sau khi đánh tiếng đón tiếp xong, dẫn trong sân triều nội.
Trấn Nam Vương Thế tử với vẻ mặt hào hứng, thông báo quy tắc, "Chúng phỉa là mấy kẻ hư đầu ba não, trực tiếp bắt đầu cuộc săn b.ắ.n ngay lập tức. Ai săn nhiều thú hơn sẽ thưởng cây trâm ."
Hắn giơ cây trâm lên, ánh mặt trời, viên ngọc xanh lấp lánh, rõ ràng là di vật của Hoàng Hậu. Mấy tiểu thư thế gia đều hưng phấn xoa tay và chuẩn thi đấu, quyết tâm đoạt lấy cây trâm quý giá .
Thôi Văn Minh về phía Trần Thu, cao giọng với Trấn Nam Vương Thế tử, “Tam Hoàng tử điện hạ phương tiện săn, thỉnh điện hạ tới trọng tài cho chúng !”
Những khác đều lưu , vì ai phản đối.
Hôm nay Trấn Nam Vương Thế tử dường như phá lệ dễ tính, liền đáp, “Tam điện hạ cứ ở đây chờ, ba nén hương nữa, chúng sẽ điểm xuất phát!”
Trần Thu gật gật đầu, cũng đưa dị nghị gì nữa.
Cả đám hăn hái trèo lên ngựa, đều là thiếu niên và nữ lang trẻ tuổi, chào mấy tiếng đơn giản, chẳng mấy chốc tiếng vó ngựa cọc cọc vang lên, từng cưỡi ngựa chạy rừng sâu.
Còn ở đây chỉ một công tử gia mấy nổi danh từ các thế gia, tụ tập quanh đống lửa, trò chuyện và ăn thịt nướng, trái cây, điểm tâm. Gã sai vặt qua phục vụ, khí ở đây khá thoải mái.
Khoảng một nén nhang , một thái giám đến tìm Trần Thu, “Công chúa cho mời, xin điện hạ dời bước.”
Khương Tiểu Viên, đang ẩn trong tay áo của Trần Thu, lập tức dựng tai lên thì thấy Trần Thu hỏi, “Có chuyện gì ?”
“Có vẻ như Thôi tiểu thư và công chúa hình như chút tiền sự, công chúa mời ngài qua xem.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-131.html.]
Trần Thu trầm tư một lát đáp, “Được.”
Đông Sơn là một địa điểm lý tưởng cho việc săn bắn, con đường nhỏ trong rừng xử lý khá chỉnh tề. Tuy nhiên, càng sâu theo hướng của thái giám, con đường càng hẹp hơn.
Tiếng ồn ào và nhộn nhịp dần dần xa dần, và từ khi nào, hai tiến khu vực sâu hơn của rừng rậm.
DTV
Thái giám điều khiển xe ngựa dẫn Trần Thu đến nơi công chúa nghỉ ngơi. thời điểm họ đến gần cuối con đường nhỏ, khi thái giám chuẩn kéo dây cương để dừng , đột nhiên tiếng kêu cứu vang lên từ gần đó:
“Cứu giá! Cứu giá! Thái Tử đâm!”
Tiếng kêu cứu ngựa hoảng sợ, thái giám vội vã kéo dây cương để kiểm soát phương hướng, nhưng kịp phòng ngừa, một mũi tên lén b.ắ.n từ đó bay đến. Chưa kịp phản ứng, thái giám mũi tên xuyên tim.
Hắc mã thì chịu kinh hách, đột nhiên phi về phía .
thích khách mặc đồ đen ở quanh đâyđang xông đến, hàng loạt mũi tên b.ắ.n nhằm xe ngựa.
Trần Thu nhanh chóng giấu Khương Tiểu Viên tay áo của , lập tức rút nỏ, nhắm các thích khách. Một mũi tên b.ắ.n , trúng ngay mục tiêu, một mũi một mạng.
Cùng lúc đó, một mũi tên của thích khách b.ắ.n trúng bánh xe ngựa, cho xe ngựa chệch hướng. Trần Thu mới kéo dây cương để kiểm soát con ngựa, nhưng ngay lúc đó, một mũi tên khác b.ắ.n trúng chân ngựa, khiến con ngựa còn khả năng di chuyển. Ngựa lập tức quỳ xuống, và bộ xe ngựa lật nghiêng, văng ngoài.
Tuy nhiên, ngay gần đó chính là một vực sâu!
Khi xe ngựa lật nghiêng, nó thể dừng kịp, và bộ chiếc xe cùng ngựa đều lao xuống vực sâu, tạo những tiếng động chói tai và rung chuyển mạnh mẽ.
Xe ngựa và ngựa đều rơi xuống vực, để những dấu vết sâu hoắm mặt đất. Những tiếng rên rỉ của ngựa và tiếng động nặng nề khi vật thể rơi xuống vang vọng trong khí, mây mù lượn lờ quanh vách núi, và thứ trở nên yên tĩnh.