Xuyên Thành Bạo Quân Trong Truyện Tiểu Thuyết Ngôn Tình - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-07-15 00:45:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Túi tiền nhỏ thiết kế đặc biệt túi ngủ cho nàng, nhờ nàng thể dễ dàng bò va đập rơi ngoài.

Lúc , sắc trời bên ngoài sớm tối đen.

Khương Tiểu Viên cố gắng nhô đầu để xem xét, nhưng kịp ngoài thì Trần Thu chú ý đến dù động tĩnh nhỏ. Hắn nhanh chóng động tay, cẩn thận cho túi tiền trong tay áo, dùng tay áo rộng lớn che chắn, khiến Khương Tiểu Viên thể thấy gì bên ngoài.

Khương Tiểu Viên và Trần Thu sự ăn ý, nàng nghĩ thể bên ngoài, nên cảm thấy kỳ quái. Nàng chỉ nghi hoặc kéo kéo tay áo của .

Trần Thu đẩy xe lăn lùi vài bước, hiệu cho các ám vệ. Những ám vệ lập tức hiểu ý, họ dùng vải bịt kín mặt đất để ngăn cho tiếng động phát , đồng thời lôi kéo Thôi Văn Minh, tra tấn đến thoi thóp, xuống .

Sau khi giao phó việc kết thúc cho các ám vệ, Trần Thu đẩy xe lăn trở trong sơn động.

Đến lúc , Khương Tiểu Viên mới từ từ mở tay áo . Trần Thu nhẹ nhàng chạm trán nàng, cúi xuống hỏi, “Còn khó chịu ?”

Khương Tiểu Viên lắc đầu, ôm lấy ngón tay của và cọ cọ. Trần Thu nhíu mày, “Vẫn hạ sốt ?”

Khương Tiểu Viên lắc đầu, như một chú mèo con thích cọ cọ . “Không khó chịu, chỉ ôm mà thôi.”

Hắn sửng sốt, nhạy bén phát hiện sự thích hợp của nàng, một hồi lâu mới hỏi , “Làm ?”

“Thu Thu, về nhớ ăn cơm đủ bữa, ngủ đúng giờ, ?”

Nàng ngẩng đầu , lẽ là bởi vì phía , đôi mắt cùng gương mặt đều là hồng hồng.

Nếu như Hồng Cưu giải, thì cần sống khổ sở như kiếp , cần ép ăn uống đúng giờ, chịu đựng cơn đau dày cho đến khi xuất huyết mới uống thuốc. Cũng cần chỉ ngủ ba giờ mỗi ngày và việc ngừng, để mắc bệnh tật từ khi còn trẻ.

DTV

Quan trọng nhất chính là……

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-140.html.]

Không từ bỏ sinh mệnh, giống như kiếp .

Sinh mệnh của như một cánh đồng hoang vu, yên tĩnh và cô đơn đến đáng sợ.

…… Nàng cho cuộc sống của còn yên tĩnh và cô đơn như nữa, cho sống trong sự ồn ào, náo nhiệt, như thể cánh đồng hoang vu khoác lên một lớp hoa, để băng tuyết tan chảy thành suối.

Đây lẽ là đầu tiên nàng nghiêm túc như , đôi mắt sáng lấp lánh, giọng còn mang theo âm hưởng khàn khàn vì sốt cao.

Bị nàng với ánh mắt , Trần Thu nỡ lòng cự tuyệt nàng.

Trần Thu vô thức vuốt ve mái tóc của nàng, đôi mắt đầy sự mơ hồ, nhẹ nhàng, dùng lạnh từ ngón tay chạm má nàng, hỏi:

“Gặp ác mộng ?”

Khi Khương Tiểu Viên nghĩ rằng đang về những giấc mơ nên tin tưởng, nàng bất ngờ : “Ta đáp ứng ngươi.”

Tâm trạng nàng vốn đang rầu rĩ, nhưng câu của khiến nàng cảm thấy vui vẻ.

Nàng dụi dụi mắt, mới nhớ hỏi : “Đây là ?”

“Là một cái sơn động gần đây, tạm thời sẽ đến tìm.” Trần Thu trả lời ngắn gọn, “Uống thêm một liều thuốc nữa, bây giờ vẫn còn sớm, tiên hãy ngủ một giấc thật .”

Trong sơn động một đống lửa đang cháy, bên cạnh là cháo nóng hổi và thuốc ấm.

Khương Tiểu Viên định hỏi cháo và thuốc đến từ , đúng là nàng sốt đến mơ hồ , nếu bọn họ an trong sơn động như thế , chắc chắn là ám vệ của Tần gia tìm đến đây!

Là một bệnh nhân, Khương Tiểu Viên cảm thấy đầu óc vẫn còn mơ màng, còn sức để suy nghĩ nhiều. Nàng chỉ đơn giản uống thuốc ngoan ngoãn ngủ bên đống lửa.

Trước khi ngủ, nàng âm thầm hạ quyết tâm, nàng nhất định , để Trần Thu trở nên giống như trong tiểu thuyết nữa.

Loading...