Xuyên Thành Bạo Quân Trong Truyện Tiểu Thuyết Ngôn Tình - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-07-15 00:45:56
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạo quân Thu Thu đầu tiên đánh giá Khương Tiểu Viên mặt .

Đôi mắt mèo tròn xinh của nàng, với tròng mắt màu hổ phách sáng trong, da nàng là sắc thái tái nhợt của bệnh mà là một màu trắng hồng thơm phức (???). Cả nàng giống như một quả đào tươi ngon, mang đến sự hấp dẫn thể chối từ.

Hắn theo bản năng của , nắm lấy cằm Khương Tiểu Viên, ngẩng lên để nàng, đôi mắt đơn phượng cực kỳ xinh đánh giá nàng một hồi. Sau đó, cúi xuống và nhẹ nhàng ngửi cổ nàng, cố gắng nắm lấy mùi hương của "quả đào" mềm mại .

Khương Tiểu Viên:……

Nàng dựng lông tơ, mấy sợi tóc con đầu dựng hết lên vì hoảng sợ.

Cảm giác giống như một con hổ hoang dã đến ngửi xem món ăn Khương Tiểu Viên ngon .

Nàng rốt cuộc ý thức bạo quân Thu Thu trong truyền thuyết khác với Thu Thu.

Một bên giống như một con hổ hoang dã, sẵn sàng cắn bất cứ lúc nào; bên là một con hổ thuần dưỡng, dù là một vũ khí c.h.ế.t , vẫn thể khiến nàng cảm thấy như một con mèo lớn.

Đương nhiên, hiện tại đang thuần hóa là Khương Tiểu Viên, và đầu óc nàng gần như tiếng ong ong lấp đầy, gì.

Giống như đang định cắn một miếng nhưng đột nhiên chuyển hướng ngửi thử hương vị của con mồi, sẽ thụ sủng nhược kinh mà coi thành con mèo hơn, mà là cảm thấy: Xong , chọn vị trí để gặm.

Viên Viên túng túng, đang rút cổ về, nhưng vì nắm chặt cằm nên nàng thể động đậy.

Nam tử với đôi mắt đơn phượng đẽ bỗng nhiên nở một nụ thấp, khóe mắt với hoa văn con bướm tạo nên một vẻ kỳ dị. Ngón tay lướt nhẹ cổ nàng, ôn nhu uy h.i.ế.p : “Nếu ngươi , thì hôm nay đừng hòng rời khỏi đây.”

DTV

Khương Tiểu Viên ngốc nửa ngày, đột nhiên đột nhiên nhanh trí, vội vàng : “Ta... .... đến đây là vì tặng đồ!”

Nam tử ồ một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-147.html.]

Ai phái một tiểu cung nữ đến đây để tặng đồ? Trong cung, đều sợ như sợ một con rắn độc, chẳng ai dám mạo hiểm. Hơn nữa, đội vệ sĩ trung thành và tận tâm của cũng thể nào để một tiểu cô nương đến gần như .

“Nói dối nhất nên tìm một lý do hảo, với bộ dáng thì thời điểm g.i.ế.c ngươi lẽ sẽ thống khoái hơn, sẽ để ngươi chịu đau đơn.”

Khương Tiểu Viên:……

Nam tử , đến gần nàng, “Ngươi từng lừa gạt, c.h.ế.t như thế nào ?”

Ngay đó, một lưỡi d.a.o nhọn sắc bén lập tức kề sát cổ nàng.

Hắn thì thầm bên tai nàng về kết cục của những kẻ lừa dối, Khương Tiểu Viên hoảng sợ đến mức suýt , nàng để ý rằng lưỡi d.a.o vẫn đang trong vỏ, chỉ cảm thấy mạng sống của sắp kết thúc.

>

/>

Trong mộng cá mập gặm sẽ thế nào?

Đại não của Khương Tiểu Viên như ngừng hoạt động khi nam tử phát một âm thanh nghi hoặc. Nàng mất một lúc để hồi phục tinh thần, còn để ý đến lưỡi d.a.o kề sát cổ nữa. Trong một giây phút, nàng ôm chặt lấy nam tử và òa lên.

Nàng càng nghĩ càng cảm thấy bản thật ủy khuất, thật chuyện thể trách bạo quân Thu Thu, bởi vì lúc phát sẽ thể khống chế bản , mà nàng chỉ là một gia hỏa rõ hành tung, tiến coi thành thích khách một kiếm là kết thúc cũng may .

mà, nàng cảm thấy oan ức. Nàng chỉ dạo quanh cung điện, nghĩ rằng nếu bạo quân thấy thì thể lăn lộn giường lớn một chút, ai ngờ lăn lòng .

Tóm , ngàn sai vạn sai đều là hệ thống sai.

Khương Tiểu Viên kiểu lóc như hoa lê dính hạt mưa, mà là gào như thể thể dậy sóng cả vùng trong đêm khuya, đến mức hàng xóm sang gõ cửa.

Loading...