Vị trí của Thôi Niệm Niệm hôm nay cũng trống trơn, quanh, Nam thư phòng vẻ trống vắng, thấy một ai.
Tinh thần học tập của ai đều phân tán, còn ai chú tâm việc sách nữa.
Khi Trần Thu bước Nam thư phòng, tất cả hẹn mà cùng tránh xa ba bước, dám gần .
Trần Thu thì mảy may để tâm, vẫn vô cùng bình tĩnh mà tiếp tục chép sách.
DTV
Chỉ điều, khi tiết học đầu tiên bắt đầu, một vị lão sư mới lạ xuất hiện.
Lão sư mới trông vẻ quen thuộc, Khương Tiểu Viên liền lén lút chạy đến gần, lắng câu chuyện từ phía .
Lắng một lúc, Khương Tiểu Viên đột nhiên cảm thấy điều gì —
Tạ thiếu phó hiện đang phái Giang Nam để đề, nên vị lão sư mới chính là để thế thúc phụ Tạ thiếu phó đến dạy học.
Vị lão sư mới , trùng hợp , họ Tạ và tên là Tuấn.
Khương Tiểu Viên vội vàng trở , hỏi thăm thiếu niên dạo triều biến nặng gì lây cả gia tộc .
Đáp án tất nhiên là phủ định.
Trong chớp mắt, sự việc liền kết nối với .
Theo như nguyên tác, Vũ Tệ Án kinh hãi cả triều đình chỉ là nhắc đến rằng tất cả những đề lúc bấy giờ đều c.h.é.m đầu.
Nếu như Tạ thiếu phó hiện tại vẫn là phụ trách chủ yếu thì trong nguyên tác, cái liên lụy cửu tộc, xử án thê thảm, ai khác mà chính là .
Cố tình, chính là thúc phụ của Tạ Tuấn.
Vì thế, nhà họ Tạ uổng mạng vô tội, chỉ còn một duy nhất……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-158.html.]
Việc giống y như đúc trong giấc mơ của Khương Tiểu Viên.
Cũng khó trách Tạ Tuấn hận Vĩnh Gia Đế và Trần Đoan như .
Khương Tiểu Viên một lúc lâu mới khép miệng nhỏ của , chỉ cảm thấy vận mệnh quả thực chính là trùng hợp đến mức kinh hãi và bi thương.
Khương Tiểu Viên chăm chú thanh niên hai mươi mấy tuổi, trông u buồn. Bất ngờ thanh niên trông còn trẻ mà .... hói đầu, ánh mắt nàng dán chặt suốt thời gian dài. Mãi cho đến khi ánh sáng phản chiếu từ đầu chiếu mắt nàng, nàng mới bừng tỉnh, chớp chớp đôi mắt kinh ngạc của .
, Khương Tiểu Viên nhớ rõ, trong giấc mộng Tạ Tuấn tuy rằng là một đại soái ca, nhưng cũng là một thanh niên tóc đen, phiêu dật.
Làm thể tưởng tượng , khi trở thành quân sư, là một hói đầu?
“Đẹp ?”
Có hỏi nàng.
Khương Tiểu Viên thành thật lắc đầu, “Khó coi.”
“Khó coi, vì lâu như ?”
Trần Thu đó, tóc dài gió hè thổi nhẹ nhàng bay phấp phới, nhẹ nhàng gom tay áo, bút lông để xuống khi mới chỉ ghi một ít, ánh mắt dừng nghiên mực, mà đơn phượng nhãn của nheo , qua lớp màn chằm chằm về phía lão sư đang dạy học bên đối diện.
Sau một hồi lâu, mới từ từ chuyển ánh mắt về phía , xuống mặt giấy, chữ với khí thế hùng hồn, mỗi nét chữ đều mang theo sắc thái dũng mãnh.
Khương Tiểu Viên bất giác hồn nhiên, thở dài như một ông cụ non: “Ta chỉ là ngờ thôi.”
Khi nàng nhận Trần Thu đang hỏi nàng điều gì, nàng xoa xoa mắt, về phía Trần Thu, “Trán của lão sư thực sự sáng quá… , Thu Thu, về lão sư ?”
Đây chính là quân sư trong tương lai của đấy!
Nhanh chóng phát huy khả năng nhận diện nhân tài của , từ cái đầu bóng loáng của mà nhận trí tuệ của , tìm cách kết giao và giúp đỡ đó ngay thôi nào! Triển thôi!
Hai mắt Khương Tiểu Viên sáng lấp lánh Trần Thu, tràn ngập sự mong chờ. Nàng ngờ rằng, sự hứng thú đột ngột của nàng chỉ giảm sút “tuệ nhãn” của tương lai bạo quân, mà còn khiến cho Trần Thu trong đầu hiện lên vô phương pháp để xử lý cái đầu hói của Tạ Tuấn.