Khương Tiểu Viên khó khăn phát những âm thanh kỳ lạ, “Hệ hệ hệ .... hạ hạ hạ, hần hiết hai ồi, hừng, đừng hừng hoa hữa.”
Miệng sắp trầy da!
Nàng nghĩ rằng đối phương sẽ chút đồng tình, nhưng đến gần nàng hơn, khẽ , “Có ?”
Khương Tiểu Viên trợn tròn đôi mắt, gương mặt tuấn mỹ của đối phương ngày càng gần, đôi lông mi dài chạm nhẹ lên gò má nàng. Vẻ của tựa như Nữ Oa ưu ái, xinh đến mức Khương Tiểu Viên hoài nghi liệu nên nhắm mắt để khỏi cuốn hút bởi vẻ quyến rũ .
Hắn quả nhiên chỉ hôn nàng!
kịp để khí ái lên men, Khương Tiểu Viên trợn tròn mắt như sét đánh, định phát tiếng kêu đau đớn thì bàn tay của đối phương bịt kín miệng.
Nàng cảm thấy cái má mềm rụp của cắn một cách dữ dội, như thể những chiếc răng nanh cắn sâu da thịt.
Khương Tiểu Viên:……
Nước mắt lưng tròng, nàng theo phản xạ há miệng định cắn tay , nhưng kịp thực hiện hành động, bình tĩnh buông nàng .
Hắn lấy một chiếc khăn tay, nhẹ nhàng lau khóe miệng , cẩn thận xoa xoa gương mặt nàng, với vẻ mặt điềm tĩnh, , “Gậy ông đập lưng ông, công bằng ?”
Gương mặt nàng lúc đỏ ửng như hoa đào, trông vẻ tội nghiệp, đôi mắt cũng ngấn lệ. Khương Tiểu Viên mắng chửi trong lòng, nhưng dám thể hiện ngoài. Nàng , nhưng cũng cảm thấy đau đớn lắm; thì cảm thấy với bản quá.
Công bằng cái rắm! Nàng càng nghĩ càng giận, nhào lên cắn tên .
cún con mới xù lông giả hung mấy giây, con ngươi nheo của nào đấy lướt qua, héo như cây ở sa mạc.
Khương Tiểu Viên cũng hề , từ lúc bắt đầu, mu bàn tay và cổ của thanh niên, huyết hoa đỏ bắt đầu lan tràn.
DTV
Hắn đang gì đấy, thì một cơn đau quen thuộc ập đến, tựa như hàng vạn mũi kim đ.â.m não, khiến thể thốt nên lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-163.html.]
Đêm khuya hôm nay đúng lúc Hồng Cưu phát tác, cố ý ở tẩm cung một . Trùng hợp , nàng xông đây.
Thực , ngại trực tiếp tiêu diệt nàng, bởi vì một sinh vật vượt ngoài khả năng kiểm soát của vốn dĩ là một yếu tố cần triệt tiêu... hiểu , mỗi khi nghĩ đến điều , sâu thẳm trong lòng một tiếng nhắc nhở, tổn thương nàng.
Hắn hiểu vì như , nhưng trong khi đầu óc đau đớn đến mức như nứt , khó để tiếp tục suy nghĩ thêm.
Hắn buông lỏng nàng , tựa lưng xe lăn, xinh ngón tay chống trán, mồ hôi lạnh rịn xuống từ trán , âm thanh phát phần rõ ràng và thô bạo.
Dù thế, đây là đầu tiên gắng sức kìm nén bản , hành động gì.
“Đẩy trẫm đến thư phòng .”
Khương Tiểu Viên cũng sự bất thường trong giọng của . Cún con xinh ngay lập tức dựng tai, tuy rằng chút khó chịu vì , nhưng khi nghĩ đến bộ dạng lúc Thu Thu phát bệnh, nàng vẫn nhanh chóng đưa thư phòng.
Nàng thật cẩn thận hỏi, “Ngài chứ?”
Trên trán Trần Thu gân xanh nổi lên, đau đớn như kim châm, khiến gần như thể .
Một lúc lâu , hít sâu một , với nàng:
“Đi ngoài.”
Hắn thể chịu đựng nữa, trong giọng lộ rõ áp lực như cơn lốc xoáy.
Khương Tiểu Viên gật đầu, định rời khỏi, nhưng khi nàng do dự một lúc.
Nàng từng thấy phát bệnh vài , chút kinh nghiệm, rằng khi phát bệnh, thể sẽ dùng những phương pháp tự gây hại cho bản để duy trì tỉnh táo, kích thích cảm giác đau đớn.
Lướt mắt qua, trong thư phòng đồ đạc thật sự quá nhiều, còn nhiều vật nhọn, tất cả đều là những thứ nên để gần bệnh.