Sau khi xong tất cả, nơi còn giống như một nhà tù, mà trông như một căn phòng đơn giản mà khá ấm cúng.
Khương Tiểu Viên thập phần lòng, khi chuẩn xong hết thảy, lúc mới hậu tri hậu giác nhớ , bọn họ ăn cơm.
Dù đối phương chọc nàng tức giận, nhưng khi nghĩ đến cảnh trong giấc mơ, thiếu niên xiềng xích bao quanh, nàng khỏi thở dài.
Nàng vốn dĩ chút tức giận, nhưng nghĩ , luôn cách khiến bản rơi cảnh thảm hại, dù là bạo quân còn là thiếu niên, việc cho nàng vẻ cũng hợp với tính cách của .
Hắn căn bản coi trọng bản , dường như trong mắt chỉ trả thù, để đạt mục đích, từ bất cứ thủ đoạn nào, ngay cả việc trở thành hoàng đế cũng là điều quan trọng với . Quan trọng nhất là, thực sự quý trọng thể của .
Khương Tiểu Viên cảm thấy cần công cuộc cánh mạng tư tưởng với , để nhận rằng, thể chính là vốn liếng cách mạng!
Tất nhiên, mắt nàng còn suy nghĩ xem hai sẽ ăn gì cho bữa tối.
Nàng mở giao diện hệ thống và thương thành, dạo qua một hồi lâu trong hệ thống, cuối cùng mua một cái bình tự động đun nóng.
DTV
Bình tự động đun nóng thực đắt, hai mươi tích phân.
Ngoài việc ngoài thì thật sự cần thiết, Khương Tiểu Viên còn chuẩn nấu thuốc cho tên nữa, vì thế nàng vẫn quyết định mua.
Khi bình tự động đun nóng hiện , Khương Tiểu Viên lập tức bắt tay việc từ trong gian lấy nguyên liệu nấu ăn, như là khoai tây thái sợi, cải trắng...
, trong ngục giam , Khương Tiểu Viên chuẩn một nồi lẩu để ăn mừng... À , là để giải khuây.
Khương Tiểu Viên chỉ một nồi lẩu mini, Trần Thu thương, cho nên cho ăn canh suông thôi.
Đáy nồi sôi sục, nguyên liệu tươi mới cuồng trong đó, một làn sương trắng nhẹ nhàng tỏa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-181.html.]
"Về chuyện như lừa nữa, nếu còn lừa thì sẽ nổi giận. Thân thể , dù thành tựu gì, thì chỉ là may áo cưới cho khác."
Nàng thực đang đề phòng , bạo quân tương lai mang nhiều bệnh trong , càng cần nó cuối cùng lựa chọn tự thiêu. Dù rõ ràng một cơ ngơi to lớn trong tay, chỉ báo thù, đáng lý tận hưởng cuộc sống.
Hắn ngừng một chút, đáp, “Về sẽ cho nàng việc, sẽ lừa dối nàng nữa.”
Hắn phụ trách cho thức ăn nồi, còn Khương Tiểu Viên thì chỉ việc ăn.
Nàng ghé cái bát thậm chí còn to hơn cả nàng, hạnh phúc đến nỗi mắt nheo .
Đây nào gọi là tù, đây thực sự như là một kỳ nghỉ ~
Thiếu niên qua lớp sương mù bốc lên, hướng về phía tiểu cô nương đang híp mắt tận hưởng nồi lẩu như hamster, vẻ như trong khoảnh khắc đó, tìm ý nghĩa của cuộc sống.
Tối hôm nay, cho đến khi mặt trăng lên cao, vẫn ai mang cơm đến cho .
Khương Tiểu Viên cảm thấy bực bội, họ ý định để Thu Thu đói c.h.ế.t ?
Nàng chờ đợi mãi, chờ đến ngày tiếp theo khi đến thăm Trần Thu, thì bọn họ ba đưa cơm cho .
Khương Tiểu Viên tức giận buồn bực, dám tưởng tượng nếu nàng chuẩn nhiều đồ ăn như , Trần Thu sẽ sống trong ngục giam. Nếu bi bức cung đến c.h.ế.t thì cũng là đói, khát chết, rốt cuộc bọn họ gì?
Trong bóng đêm, tiếng bước chân vang lên, tới là Tống Đề Điển.
Hắn hành lễ với Trần Thu, đơn giản thông báo tình hình bên ngoài.
Khương Tiểu Viên xong thì hiểu rõ, đây là đe dọa dụ dỗ.
Đại khái Tống Đề Điển rằng hoàng đế đang nổi giận, xử trí Trần Thu, nhưng Thái Tử mặt cầu xin, vân vân... Lời trong lời ngoài đều cho thấy Trần Thu hiện giờ nguy hiểm trùng trùng.