Thế mà tiểu cô nương sợ c.h.ế.t ôm lấy , thương tâm như , vì sợ , mà là vì lo lắng đau .
Hắn ngẩn một hồi, như thể từng ai hỏi câu hỏi , tựa hồ trả lời thế nào. Sau một lúc trầm mặc, cuối cùng mở miệng, giọng khàn khàn như từng ,
“Không đau.”
Đối với , nhẫn nại và đau đớn trở thành thói quen, miễn là mất trí, dường như gì thể chịu đựng. Hắn cố gắng tiếp tục vuốt ve tóc nàng, dỗ dành nàng ngừng . Hắn thậm chí cảm thấy hoang mang, đau đớn là cảm giác của , nàng đến mức thương tâm như ?
Nàng ngẩng đầu hỏi , “Vậy tại uống thuốc?”
“Vô dụng thôi.”
Hắn trả lời vô cùng ngắn gọn.
Khương Tiểu Viên ôm c.h.ặ.t t.a.y , cố gắng bình tĩnh cảm xúc của , mở miệng rõ ràng,
“Ta … Có một phương thuốc thể sử dụng, ngài thể tin tưởng , để cho thái y nghiên cứu một chút thôi?”
Giọng nàng nghẹn ngào như lệch vài tông, “Nếu phương thuốc hữu dụng, thì ngài thể ngoan ngoãn uống thuốc ?”
Hắn từ từ vuốt ve mái tóc nàng, cảm nhận sự mềm mại từ đầu ngón tay lướt qua, lông mi dài rũ xuống, che khuất cảm xúc trong đáy mắt,
“Không còn kịp nữa .”
Từ mấy tháng , còn kịp .
Ai vì những lời , khiến tiểu cô nương òa lên, đôi mắt nàng đỏ, nước mắt lăn dài, dù nàng một câu, nhưng rõ ràng như đang trách móc .
Nàng lau nước mắt, hít sâu một cái,
“Phương thuốc thật sự hiệu quả, nếu ngài tin , thể cho thử độc cho ngài xem.”
Nàng giải thích thế nào, chỉ thể nghẹn ngào , “Xin ngài đó, xin ngài hãy thử một chút, thử một chút thôi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-200.html.]
Khương Tiểu Viên moi hết cõi lòng, cố gắng hết sức để thuyết phục , nhưng khi nàng lúng túng gì, đột nhiên đáp,
“Được.”
Nàng sửng sốt, thấy bạo quân đang nàng với ánh mắt chăm chúg, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua mắt nàng, mang cảm giác lạnh, lau nước mắt của nàng.
Hắn lặp :
“Được, nàng đưa phương thuốc cho Trương Đức Nghĩa, để nấu thuốc.”
DTV
Trương Đức Nghĩa ở một bên ngạc nhiên, vội vã , “Bệ hạ!”
Nam tử ngước mắt lên, Trương Đức Nghĩa dám phản đối, chỉ đành bước lên nhận lấy.
Khương Tiểu Viên cũng ngây trong chốc lát, nhưng nàng chuẩn sẵn, vội vàng lấy phương thuốc mà nàng giấu trong tay áo đưa cho Trương Đức Nghĩa.
Trương Đức Nghĩa nhận lấy với chút run rẩy, hành lễ rời để sắp xếp.
Trương Đức Nghĩa phản ứng như là vì tiểu cung nữ lai lịch rõ ràng, phương thuốc cũng kiểm nghiệm. Hiện tại bệ hạ tình trạng ngày càng , nhiều bắt đầu âm thầm động thái, đối mặt với bao nhiêu hiểm nguy.
Ngay cả lúc , dù bên ngoài đại điện vẫn còn nhiều hắc giáp vệ, nhưng ít hận thể đoạt mạng của bệ hạ. Lúc còn dùng những thứ rõ nguồn gốc.
Trần Thu ? Hắn đương nhiên .
Hắn tin tưởng tiểu cung nữ mắt, lý trí cho nàng nghi ngờ, nhưng dường như trái tim chịu khống chế, thể chịu đựng khi thấy nàng , thể nàng ủy khuất, giống như một sự thiên vị bẩm sinh.
Việc đến nước , tình hình của thì ai hiểu rõ hơn bản , dù giờ uống thêm một chén thuốc độc nữa, thì cũng chỉ như đổ một bát nước màu đen cống nước đen mà thôi? Vốn dĩ cùng đường bí lối, nàng cho , uống.
Nam tử chút mệt mỏi, khép đôi mắt phượng xinh , nhẹ giọng ,
Khương Tiểu Viên từng thấy bạo quân dễ chuyện như , sửng sốt một hồi lâu.
Thật bạo quân Thu dễ tính như thiếu niên Thu, luôn là táo bạo lãnh khốc, như một mãnh thú dã tính mạnh mẽ.