Khương Tiểu Viên thấy tỉnh, lập tức kêu Trương Đức Nghĩa mang thuốc . Trương Đức Nghĩa ban đầu phần do dự, nhưng khi nam tử tôn quý , mới từ từ bước tẩm cung.
Thuốc vẫn còn ấm, Khương Tiểu Viên cầm muỗng, ánh mắt đầy mong chờ uống thuốc.
Khương Tiểu Viên chắc liệu phương thuốc còn hiệu quả với bạo quân Thu . Dù là Tần Cửu, thiếu niên Thu những quân y đều rằng độc Hồng Cưu càng lâu thì tác dụng càng nghiêm trọng.
Bạo quân Thu hiện tại trúng độc nhiều năm từ khi Dung phi hạ độc. Hồng Cưu ăn sâu bén rễ cơ thể , cho dù uống thuốc giải, cũng khó mà hiệu quả như khi còn là thiếu niên Thu.
Tuy nhiên, dù ít nhiều, uống thuốc vẫn hơn uống. Dù chỉ kéo dài một chút thời gian, cũng vô cùng đáng giá, ít nhất cho nàng thêm thời gian suy nghĩ biện pháp.
Hắn dường như chút bình tĩnh, rõ ràng nghỉ ngơi hai canh giờ nhưng vẫn cảm thấy mệt mỏi.
Có lẽ gần đây độc Hồng Cưu phát tác quá thường xuyên, thuốc giải uống xong mà dấu vết của Hồng Cưu vẫn giảm ngay lập tức.
DTV
thuốc rõ ràng tác dụng, cảm giác đau đau như búa bổ của đỡ hơn, bàn tay ngừng run rẩy của cũng dần dần bình tĩnh. Khương Tiểu Viên ở bên cạnh , vẫn giữ nguyên tư thế nắm tay, ghé đầu giường bồi .
Khương Tiểu Viên sợ khi tỉnh dậy sẽ thấy nàng nữa, vội vàng dùng một bàn tay để cho một tờ giấy, ghi chép tất cả những gì nàng về thuốc dẫn, đặt tay , bên cạnh còn các phương thuốc khác.
Không nguyên nhân là do thuốc giải vẫn còn ảnh hưởng bởi thuốc dẫn, ngủ thật yên , khó chịu mà cau mày, nắm tay Khương Tiểu Viên cũng vô thức dùng sức.
Khương Tiểu Viên mặc kệ nắm đau, vội vàng lấy khăn lông và nước từ gian hệ thống , ngừng lau mồ hôi lạnh trán .
Trong cơn mê, nam tử ngừng lẩm bẩm khi ngủ, đôi mắt tuấn mỹ mà lãnh đạm nhíu . Khương Tiểu Viên rõ từng chữ, chỉ lặp lặp câu hỏi “Ta ở ”.
Nàng dám ngủ cả đêm, quyết định ở bên mép giường, cho đến khi trời sáng. Trên gương mặt tuấn tú của thanh niên, khi trời tờ mờ sáng, hoa văn màu đỏ cũng từ từ biến mất. Dù Khương Tiểu Viên cũng dám chợp mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-204.html.]
Dưới ánh sáng ban mai, giữa mày của nam tử chút bóng dáng của thiếu niên, nhưng so với thiếu niên Thu thì vẻ âm u hơn. Khi hoa văn màu đổ mặt biến mất, để gương mặt còn dáng vẻ thô bạo, lộ một tình trạng bệnh tật tái nhợt. Vì nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, tư thế ngủ của chút kỳ quái.
Dù là như thế, vẻ mặt tái nhợt của nam tử vẫn như một bức tượng ngọc tinh xảo.
Khương Tiểu Viên cảm thấy sắp rời , lén sát gần , khẽ đặt một nụ hôn trán , như kẻ trộm lén lút rút lui.
Nàng nhất định sẽ tìm biện pháp, cho nên …… Nhất định nhất định chờ nàng trở về.
Nàng để ý, nhờ hành động , nam tử đang mắt nhắm chặt, lông mi thật dài run rẩy.
Khi thanh niên mở mắt , quả nhiên nàng biến mất.
Thật đoán việc từ lâu, tự giễu.
Tóc dài của khi dậy từ từ rơi xuống, tựa như tơ lụa tuyệt . Hắn cúi mắt, như một bức tượng thần thánh quá mức tinh xảo, hề giống nhân loại.
Chỉ là nhớ đến điều gì, gương mặt dần dần lạnh lẽo của cuối cùng chút biến hóa.
Bên ngoài đại điện vắng vẻ và tịch liêu, tuyết bắt đầu bay lả tả.
Hắn nâng bàn tay lên chạm trán vẫn còn cảm giác ấm ấm đó, kinh ngạc phát hiện .
Chắc chắn đây là nụ hôn cố ý.
Thanh niên nhanh chóng phát hiện một xấp giấy tay .