Trong thời gian nàng ở bên cạnh, đầu tiên thiếu niên trải nghiệm cảm giác nhớ đến phát điên.
Hắn cảm thấy trống vắng khi sách mà nàng, ngủ mà nàng kể chuyện bên tai, thậm chí khi đưa tay lên, theo bản năng đưa nàng thường trốn trong tay áo đến nơi an , nhưng thứ đều chỉ là trống rỗng.
Thỉnh thoảng, kêu lên “Viên Viên” nhưng chỉ nhận sự vắng lặng.
Nếu nhờ ngọc bội còn thể thấy giọng của nàng, nỗi nhớ chắc bao phủ lấy ...
Thái độ của ngay từ đầu với giấc mơ chính là hoang mang, nhưng khi nàng ở bên cạnh , lẽ thể ở trong mộng thấy nàng, cũng coi như an ủi.
hôm nay, đầu tiên nhớ bộ giấc mơ—
Hoặc thể đó là mơ, mà là một phần ký ức bỗng dưng hiện .
Trong giấc mơ, Trần Thu gặp tiểu thần của ở mùa đông lạnh giá Vĩnh Gia năm mười ba, mà là sống những năm tháng đơn độc vô hồn. Đến cuối đời, mới gặp cứu rỗi duy nhất, nhưng tất cả quá muộn.
Trần Thu lúc mới ý thức , nếu lúc đó gặp tiểu minh, vẫy thì đó chính là quỹ đạo nhân sinh của . Hắn vốn dĩ chính là một cô hồn dã quỷ, nếu tiểu thần minh cho một "gia đình", lẽ sẽ trở thành ở trong mộng, khi thành sứ mệnh, thì an tĩnh chờ đợi tử vong.
Hắn bắt đầu tự hỏi, đây thật sự là giấc mơ ?
Ký ức mềm mại như cánh hoa đào mùa xuân, ngọt ngào như đường mạch nha.
Tiểu thần minh mơ ước từ lâu, cẩn nâng niu trong lòng bàn tay, ngay cả trong mơ cũng dám khinh nhờn, chính ở cảnh trong mơ ôm trong lòng ngực, nâng cằm tùy ý hôn môi.
Ghen tuông bắt đầu phát trướng, mộng mị dâng trào như tuyết mùa xuân nảy mầm từ mặt đất.
Khi nghĩ đến hành động của lão đông tây , gần như thể kìm nén cảm xúc thô bạo.
Ngay cả hoa văn Hồng Cưu lâu xuất hiện, vì ghen tuông mà xuất hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-228.html.]
Hắn thấy đang trào phúng trong nội tâm :
Chỉ là một cảnh trong mơ mà thôi, tức giận cái gì?
Thời điểm ngươi mơ về nàng, cũng nghĩ như thôi mà, bóp eo nàng, buộc nàng hôn ngươi ?
Diễn thánh nhân lâu như , thực sự coi bản thể dục vọng ?
Hắn thấy chính im lặng, nhưng tiếng đó vẫn đầy mê hoặc.
Thừa nhận , khi đầu tiên gặp tiểu thần minh, ngươi mong giữ nàng mãi bên ?
Ngươi giữ nàng mãi bên , đúng ?
Ngươi đối xử với nàng như , chả nhẽ là nước ấm nấu ếch (*) , sủng ái nàng đến mức nàng thể rời khỏi ngươi , đúng ?
(*)Nước ấm nấu ếch: là câu chuyện ngụ ngôn của Trung Quốc. Khi bỏ con ếch thẳng nước nóng, nó sẽ lập tức nhảy . nếu bỏ nước lạnh chậm rãi đun lên, con ếch sẽ ở yên mà… c.h.ế.t từ từ
Chuyện mà ngươi mơ ước hồi lâu, đó!
Thiếu niên hít một thật sâu, mãi cho đến khi làn nước lạnh lẽo dịu bớt cơn bức bách trong lòng, mới từ từ mở mắt.
Quả nhiên những âm thanh hỗn loạn trong lòng cuối cùng cũng dần lắng xuống.
Tuy nhiên, những hoa văn tay hề biến mất, còn những ý nghĩ mơ hồ từ đáy tâm hồn vẫn thể kìm nén nụ hôn đó. Hắn từng cố gắng ức chế những vọng tưởng thích hợp, nhưng cuối cùng, cũng thể chống chính .
DTV
Giả ngươi ôn nhuận như ngọc lâu như , nhưng cũng thể duy trì mãi mãi.
Thiếu niên còn kiểm soát dục vọng trong lòng, để cho nó tự do bành trướng, thể hiện bản chất chân thật mà hề che giấu.
Khi nghĩ đến nàng luôn nhớ , chỉ cảm thấy mỉm .