Xuyên Thành Bạo Quân Trong Truyện Tiểu Thuyết Ngôn Tình - Chương 234

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:21:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng nhất quyết chôn đầu n.g.ự.c , tựa như con đà điểu đối diện với hiện thực.

Hắn như hành động đáng yêu của nàng chọc , khuôn mặt thanh tú khẽ đến độ tóc bạc run lên, n.g.ự.c cũng rung động nhẹ nhàng, giọng trầm ấm, chút khàn khàn mà quyến rũ.

Tiếng dễ của tai nàng nóng bừng, khiến nàng thẹn thùng tức giận, nhưng dám ngẩng đầu lên, đành ôm chặt eo , thì thầm mong đừng nữa.

Hắn , quả thật ngừng , nhẹ nhàng vỗ về đầu nàng, như một bậc trưởng bối hiền từ, từng chút một an ủi nàng.

“Ngoan nào, sợ.”

Lời an ủi ôn hòa phảng phất như quan hệ giữa hai trở về phạm vi an nữa, khiến nàng thở phào nhẹ nhõm, nhưng câu tiếp theo của khiến nàng kinh ngạc.

“Ta còn thể ăn nàng ?”

Viên Viên:……

Nàng tiếp tục vùi đầu n.g.ự.c , như con đà điểu, nhưng cảm nhận điều gì đó đang đổi, nàng thấy tiếng tim đập, còn tiếng tim mạnh mẽ.

Cũng thấy vài sợi tóc đen của hòa quyện đầu tóc bạc của .

đầu nàng choáng váng, như say rượu, thể sắp xếp nổi những suy nghĩ rối ren trong lòng, như cuộn len mèo đảo qua đảo .

Lại thấy thanh niên phía thở dài một tiếng:

“Ta cho rằng hôm nay nàng sẽ tới.”

“Mới tách bao lâu, nhớ nàng.”

Nàng vội vàng đáp, “Ta gặp chút chuyện ngoài ý , cố ý đến muộn.”

Hắn ngừng , “Nàng thương ?”

Tiểu cô nương lắc đầu, “Không việc gì, thương.”

Hắc giáp vệ đến , nàng tiệm thuốc của Từ đại phu. Yến gia một chốc một lúc sẽ tìm thấy nàng, cũng việc gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-234.html.]

“Vậy thì . Nếu như tiểu tử đó bảo hộ nàng , sẽ hối hận vì khi còn nhỏ chăm lo học hành, để trở thành như .”

Khương Tiểu Viên:……

Biểu tình lúc của Viên Viên đặc biệt, nàng thôi, suy nghĩ mãi vẫn quyết thôi.

vài gián đoạn , tiểu cô nương vốn dĩ vì đầu tóc bạc của mà sinh cảm giác đau lòng và bất lực, cũng dần dần nguôi ngoai.

Khi thấy ôm nàng từ bàn trang điểm xuống, tiểu cô nương nhân lúc lơi tay, liền đưa tay nắm lấy cánh tay , nhanh nhẹn như một con cá nhỏ trượt ngoài.

Thoát khỏi sự áp chế cường đại của đối phương, Viên Viên héo bẹp trong nháy mắt bắt đầu khoe khoang:

“Lần ngài hứa với sẽ đồng ý cho trị chân, hiện tại lời còn giá trị đúng chứ?”

lời nàng kịp dứt, ngoài cửa vang lên một trận ồn ào náo động.

Khương Tiểu Viên theo bản năng đầu về hướng phía tường thành để , nhưng bức tường chắn chắn nàng thể thấy rõ chuyện gì đang xảy .

Những âm thanh c.h.é.m g.i.ế.c ngày càng gần, tiếng gào thét, tiếng vó ngựa, thật khó mà đoán chuyện gì đang xảy .

Khương Tiểu Viên ngây ngẩn cả , nàng hậu tri hậu giác nhớ tới……

Đây chính là thời điểm đăng cơ năm thứ tư, và năm thứ sáu mất nước, mùa đông năm thứ tư, thể bình tĩnh ?

Bạo quân Thu nửa năm thượng triều, thượng triều cuối cùng cách đây nửa tháng, hiện tại việc quốc gia đều giao cho tể tướng xử lý, mỗi ngày chỉ thời gian ngắn để xử lý một công việc quan trọng.

DTV

Ở cảnh trong mơ, lúc Đại Khánh bắt đầu rối loạn.

Nàng ngơ ngẩn về phía đó một hồi lâu, mãi cho đến khi nhẹ nhàng che mắt nàng, kéo nàng về phía khác, giọng như từ một nơi xa xăm truyền đến,

“Không trị chân cho ? Hiện tại Thái Y Viện .”

“Vậy bên ……” Khương Tiểu Viên chút lắp.

Thực Khương Tiểu Viên hiểu việc đời, mà là…… Đây là mưu phản ?

“Không đáng ngại, cấm quân đến.”

Loading...