Xuyên Thành Bạo Quân Trong Truyện Tiểu Thuyết Ngôn Tình - Chương 240

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:21:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thu Thu, thể của mười năm chịu khổ…” Nàng tiếp tục nghịch ngợm góc áo của bên cạnh.

“Ta bỗng dưng thèm đường hồ lô, mà phương Bắc bán; rõ ràng là cạu của mười năm tự nhiên đến bên cạnh , mặt cũng…”

Nàng lầm bầm một , giọng ngày càng nhỏ dần. Nàng cảm thấy điều mà đang nên, nên chỉ vì một yêu cầu nhỏ mà nhún nhường như .

Rõ ràng là của mười năm khổ nàng, mà nàng cứ như để đạt điều mong .

Nàng thở dài, nghịch ngợm góc áo, thiếu niên đột nhiên tỏ thiếu kiên nhẫn, động tác của nàng bỗng dưng ngừng .

Khương Tiểu Viên lén ló đầu , nhỏ giọng hỏi,

“Có đang ghen ?”

Nhìn thấy ánh mắt của thiếu niên Thu nheo , Khương Tiểu Viên lẽ đoán đúng.

DTV

Nàng nhanh chóng rụt đầu , miệng nhếch lên thành nụ , hai lúm đồng tiền lộ . Trong lòng nàng cảm thấy chút đắc ý, cúi đầu tiếp tục chơi đùa với góc áo, còn quên thì thầm,

“Ai nha, ghen tị đấy nha, trách hung dữ như .”

Tiểu cô nương nghĩ rằng bằng cách nhỏ, đối phương sẽ rõ. kịp vui mừng, thì lập tức thiếu niên kéo , áp lòng.

Thiếu niên với mái đầu bạc cúi xuống, ánh mắt sắc bén nguy hiểm, gần như là nhạo nàng,

“Có nàng đang nghĩ, sẽ thu thập nàng?”

Tiểu cô nương rụt cổ , đang từ cánh tay tọt xuống chạy kết quả túm lấy cánh tay lôi về, nâng cằm của nàng lên, đặt lên môi nàng một nụ hôn hung ác.

Vừa hôn môi cắn nàng, nàng lui, liền tiến lên đuổi theo, mãi cho đến hi nàng ép góc kiệu, mới bắt đầu càn nhấm nháp con mồi thèm bao lâu, một cuộc chiến giữa môi răng của hai bắt đầu.

Nàng thể lui , một tấc tiến một thước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-240.html.]

“Gì mà dữ dằng trời?”

“Ghen tị ?”

Nàng hức hức lời, cần nàng chuyện, bắt lấy cổ tay của nàng, ấn lên vách kiệu, ngón tay thon dài đan xen với ngón tay nàng.

Còn ngọt ngào hơn tưởng tượng.

Mãi cho đến khi nàng còn sức lực, mới buông lỏng một chút. Đợi nàng thở dốc định, hôn lên, giọng ái và ôn nhu,

“Nàng thích ?”

Khương Tiểu Viên định trả lời, kịp mở miệng táo bạo ngăn , cơ thể nàng áp chế thể phản kháng.

Dưới ánh trăng thanh mát, thiếu niên ôn hòa lễ độ bỗng như lột bỏ lớp ngụy trang, mãi cho đến khi nàng gần như thở nổi, mới rốt cuộc thả nàng .

Nếu thể là của trong mười năm , e rằng còn lâu mới buông tha nàng.

Tiểu cô nương thật sự nụ hôn cho mê man, mắt nàng mơ màng như đầy . Nàng thở dốc từng ngụm, cảm giác như suýt chút nữa lộng chết.

Gương mặt nàng đỏ bừng, giống như quả đào say rượu, mới lấy một chút lý trí. Nàng nhận vẫn còn trong vòng tay , vội vàng lăn chỗ xa nhất trong kiệu, quấn chặt trong lớp áo lông xù.

Môi nàng nóng rát, chắc chắn sưng lên, thể trầy xước da.

Đôi mắt nàng đỏ hồng, lộng mà giờ vẫn còn ửng đỏ, nhưng nàng hiện tại giận mà dám gì, chỉ dám lộ đôi mắt trừng .

Thiếu niên rút khăn , duỗi tay định lau khóe miệng nàng, nhưng nàng cuồng lắc đầu, chịu để lộ mặt.

Hắn khôi phục vẻ ôn hòa, nhẹ và vuốt ve đầu nàng, “Ta bao giờ bức bách khác.”

Tiểu cô nương trong lòng đầy uất ức, tuy uất ức , nhưng quên sổ ghi nợ. Mặc dù đang ở trong cảnh khó khăn, cũng phép quên việc trả thù. Chuyện hôm nay nàng ghi ở trang đầu tiên cho dễ nhớ, cuối cùng cũng sẽ cơ hội để báo thù.

Loading...