“Yến tướng quân chết” tin tức từ hắc giáp vệ truyền , nhanh chóng lan rộng khắp các ngõ ngách của Hồng Châu phủ. Hắc giáp vệ với uy thế hùng tráng tiến , khiến đổ chào đón.
Thế nhưng, tin tức tuy truyền nhanh như , nhưng bước chân của hắc giáp vệ vẫn ngừng . Yến tứ bá áp giải đến cửa lớn Yến trạch, giống như một tù nhân, chật vật thôi.
Không lâu , sự phối hợp của Yến tứ bá, cửa lớn của Yến phủ rộng mở, đội hắc giáp vệ dũng mãnh tiến Yến gia.
Yến tứ bá vất vả mới gỡ dây trói, chắp tay về hướng Tạ Tuấn, rõ vị văn sĩ rốt cuộc là nhân vật gì, nhưng từ ban đầu tới giờ, luôn thấy mặt, nếu là quân sư thì cũng là tâm phúc. Hắn vội vàng :
“Đại nhân, xin chờ một chút, sẽ bẩm báo lão thái quân, hiện tại sẽ chuẩn phòng cho các đại nhân và đại thiếu gia…”
Đại thiếu gia ở đây chính là Yến Tấn.
Tạ Tuấn chỉ tay lên, mỉm : “Không cần bẩm báo vội.”
“Chỉ cần an bài cho chúng vài phòng khách, chủ tử , vất vả trở về một , ở , hiện giờ vẫn ở nơi đó.”
Yến tứ bá vội vàng nịnh nọt, Tạ Tuấn hỏi: “ , tiểu thiếu gia hiện giờ đang ở ?”
Yến Tấn còn một nhỏ hơn.
Vừa câu hỏi, sắc mặt Yến tứ bá trở nên trắng bệch, môi run rẩy :
“Ta phái thu dọn đồ vật, một lát nữa sẽ dẫn tiểu thiếu gia về đây.”
Tạ Tuấn mỉm : “Không vội, việc thu thập cứ để cho chúng , hãy dẫn gặp tiểu thiếu gia.”
Dưới cái uy h.i.ế.p của Tạ Tuấn, Yến tứ bá chỉ gật đầu.
Tiểu thiếu gia đang ở ?
Đương nhiên đang quỳ ở từ đường.
Yến tứ bá ngoài, còn mang theo một Yến Viện Viện về quỳ cùng…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-254.html.]
Khi nghĩ đến việc dẫn bọn họ đến gặp tiểu thiếu gia đang quỳ ở từ đường, Yến tứ bá cảm thấy con đường phía tối hơn tiền đồ chị Dậu.
tình thế ép buộc, chỉ đành dẫn Tạ Tuấn tìm tiểu thiếu gia.
Khi tới từ đường, nửa khắc thời gian, Yến gia hắc giáp vệ kiểm soát, thủ vệ trông cửa đều đổi thành hắc giáp vệ, hiện tại Yến gia chỉ cho phép , cho phép .
Tạ Tuấn đến từ đường, mới đẩy cửa , liền thấy “Đông” một tiếng.
Hắn vội vàng bước lên, ôm chặt tiểu hài tử.
Đệ nhỏ nhất của Yến Tấn, chỉ mới bảy tuổi.
Chẳng qua thể của đứa nhỏ khỏe mạnh từ nhỏ, Yến gia quá kế cho ở gối của Yến Nhị bá, trưởng bối trông nom, cho nên Yến Tấn cũng nhọc lòng về bằng bệnh tật ốm yếu từ nhỏ.
Thế nhưng, nào ai ngờ rằng tình hình trở nên nghiêm trọng như .
Đứa trẻ bảy tuổi trở nên gầy yếu, vóc dáng nhỏ hơn bạn cùng trang lứa, thể thấy rõ ràng chăm sóc đúng cách.
Từ rạng sáng phạt quỳ ở từ đường, trong cái lạnh của mùa đông, thể chịu nổi?
DTV
Lúc đang sốt cao. Nếu muộn một bước, lẽ tiểu hài tử sẽ hôn mê vì sốt.
Tạ Tuấn nén giận, sai mời Từ đại phu, vội vàng bế tiểu hài tử sân, ném xuống một câu lạnh lùng: “Giờ ngài thể bẩm báo, nhất nên nghĩ về chuyện , đến lúc đó rốt cuộc nên báo cáo với chủ từ nhà như thế nào.”
Mặt mày Yến tứ bá trắng bệch, vội vàng lảo đảo chạy về phía viện của lão tổ tông.
Khi tới nơi thỉnh an, các phòng vẫn ngoài xảy chuyện gì, càng chỉ trong nửa canh giờ, Yến gia đổi chủ, hắc giáp vệ khống chế bộ.
Thuộc hạ của Yến tứ bá ép triệu hồi nhị gia, tam gia về.
Họ chỉ Yến tứ bá mang theo Yến Viện Viện trở về, tất cả đều tụ tập mặt lão tổ tông.
“Vẫn là nhờ lão tổ tông phù hộ, Tam nương tỉnh , thể báo cáo với . Nếu trong nhà chỉ còn hai vị tiểu thư là Linh Nhi và Viện Viện, hôn sự cũng tới lượt Viện Viện.”