Lời là đang chỉ trích mưu sĩ cuồng vọng đang chỉ trích Yến Tấn coi họ gì.
Yến Linh Nhi vội vàng chạy nhẹ nhàng vuốt lưng giúp lão thái thái điều hòa tâm trạng.
những khác đều sắc mặt khó coi, trong lòng dần dần nặng trĩu.
Họ nghĩ rằng, chỉ cần nhắc đến Thái Tử, nhất định thể dọa lui Yến Tấn, lấy lợi ích dụ, nghĩ chắc chắn sẽ thỏa hiệp.
họ ngờ, Yến Tấn căn bản coi Thái Tử gì.
Đại Khánh lấy hiếu đạo trị thiên hạ, trong gia đình , trừ mấy tiểu bối ngoại , tất cả đều là bậc trưởng bối của Yến Tấn.
Họ thực sự tin Yến Tấn dám điều gì bất hiếu, nhưng trong lòng họ vẫn cảm thấy lo lắng.
DTV
Nỗi sợ hãi dần dần dâng lên, càng lúc càng lớn khi hắc giáp vệ rời , để một mảnh tĩnh lặng. Mọi cảm thấy Yến Tấn còn là tiểu tử mà họ từng coi thường, nhưng rốt cuộc sẽ gì với họ?
Không một ai ở đây .
*
Khương Tiểu Viên đẩy xe lăn của thanh niên, về phía tiểu viện.
Nàng thật sự hiểu vì Yến gia khăng khăng gả Yến Viện Viện cho Tống gia, còn khoe khoang mặt . Làm như chẳng khác gì đang tự khổ ?
Thấy thanh niên nhíu mày, nàng khúc khích, đưa bàn tay lạnh ngắt của chạm lên mặt .
Vừa định rút tay , thanh niên nắm chặt. “Sao tay lạnh như ?”
Thực từ chỗ của lão tổ tông đến tiểu viện quá xa, nhưng hôm nay vô cùng rét lạnh, lâu bên lò sưởi cũng đủ ấm.
Nàng liền đưa tay trong áo choàng của , chạy thật nhanh phòng. Vừa bước cửa, nàng lạnh đến nhịn mà dậm chân. Sau một hồi, nàng lôi kéo tiểu câm, cùng chuẩn ngâm chân.
Thanh niên co rụt ngón tay, nhưng nhớ thời gian nàng thường bò lên ——
Nhỏ một chút cũng , thể từng phút từng giây ôm trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-263.html.]
Hắn bên án thư, chăm chú xem mật báo, tiểu cô nương thì đang ngâm chân.
Dưới ánh đèn, dáng vẻ của đặc biệt lôi cuốn, tóc đen như mực, khí chất như ngọc.
Nàng nhịn , bày trò nghịch ngợm, để chân ướt dẫm lên đầu gối . Khi nàng định để vài dấu chân ướt sũng nữa, một bàn tay lớn nắm lấy chân nàng.
Bàn tay tuy , nhưng do trải qua ít gian truân, khiến cho ngón tay thô ráp, vuốt ve chân nàng khiến nàng khỏi cuộn lên ngón chân. Nàng đá ý đồ thoát khỏi bàn tay , nhưng thể thoát khỏi.
Lúc thanh niên bỗng ngước mắt nàng, ánh mắt như đại dương sâu thẳm.
Tiểu cô nương mới chú ý, chân dẫm đầu gối , lúc giãy giụa còn để nhiều dấu chân ướt quần áo .
Giọng trầm thấp, mang theo nét vũ mị, “Đừng nghịch nữa.”
Tiểu cô nương lời, ngoan ngoãn thả chân bồn nước, chui đầu gối ôm, lăn qua lăn giường, cả đỏ bừng như trái đào chín, trong lòng nhỏ thầm cuồng loạn.
Nàng dám gì thêm, đó gian trở nên yên tĩnh.
Khương Tiểu Viên vốn định châm cứu cho , nhưng vì sự gián đoạn mà cọ tới cọ lui, lăn lộn hết cả một canh giờ mà xong.
“Viên Viên.”
Nghe thấy tiếng gọi, tiểu cô nương thiếu chút nữa rơi cả kim châm, nàng ngẩng đầu lên, hồn vía như bay xa.
“A? Gì ?”
Thanh niên dùng tay gõ nhẹ lên đầu nàng, giọng bình thản, “Đâm vài kim sai , suy nghĩ cái gì thế?”
Khương Tiểu Viên:……
Hắn đưa cho nàng một tờ mật báo, “Không chuyện của Yến Viện Viện ? Tất cả ở đây.”
Đây là một tờ mật báo mới, thậm chí Tống gia cũng điều tra tường tận, nhưng cho nàng xem bất kỳ thông tin gì về Tống gia, nên chỉ đưa những thông tin liên quan đến Yến Viện Viện.
Yến gia dối, hôn ước thực sự tồn tại.
Quả thực là lúc lão gia tử Yến gia còn sống, cùng Tống gia định hôn ước.