Xuyên Thành Bạo Quân Trong Truyện Tiểu Thuyết Ngôn Tình - Chương 277

Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:37:14
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Tiểu Viên bên trong Bồ Đề Viện , chỉ rằng vẫn còn trải qua những ký ức .

Nàng chỉ dỗ dành như dỗ dành hài từ, an ủi kiềm chế nước mắt.

Thời gian trôi qua bao lâu, cuối cùng nàng đến mức .

Mãi cho đến khi ánh mặt trời rạng rỡ, nàng mới mơ màng mở đôi mắt sưng húp như quả hạch đào, lăn lộn bò dậy khỏi giường.

Khi thấy Trần Thu bên mép giường, trong tay còn lột một quả trứng gà bóng bẩy, nàng liền ngạc nhiên.

Thấy nàng thức dậy, kéo nàng đến mặt, nâng cằm nàng lên, bắt đầu lăn trứng gà quanh đôi mắt sưng húp. Thật , thiếu niên Trần Thu cách như , mà nàng lải nhải nhiều mới cách .

Trứng gà lăn lăn, nhưng mắt nàng vẫn đỏ hoe, nước mắt vẫn còn đọng , khiến cho trứng gà thể lăn .

Hắn thở dài một , hỏi: “Làm thế nào nàng mới ?”

Nàng sụt sịt đáp: “Ta cứ .”

Hắn bất đắc dĩ đành chiều theo ý nàng, dùng khăn lau những giọt nước mắt mãi dứt.

Một hồi lâu , nàng cuối cùng cũng đủ, hít hít mũi, nhịn , thấy sắc mặt tái nhợt, trông hơn chút nào.

Trần Thu nàng chăm chú, lột một quả trứng gà cho nàng ăn.

Khương Tiểu Viên ăn trứng gà hỏi: “Hiện tại còn khó chịu ?”

Hắn , xoa xoa khóe miệng nàng còn dính vụn trứng, “Khó chịu, giống như nàng .”

Hắn chỉ khóe mắt , từ khi nào đỏ rực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-277.html.]

Nàng ngạc nhiên , ánh mắt ngây dại.

Thực , nàng rõ, sự khó chịu của nàng thể so sánh với . Thậm chí, còn trải qua thêm một đau đớn và tuyệt vọng, chắc chắn sẽ khổ sở.

Nàng vì thế đưa tay nắm lấy tay , còn ngây ngô hỏi: “Vậy hiện tại còn đau ?”

Hắn nàng, nhưng đáp câu hỏi, ngược thấy nàng sắp tiếp. Hắn nhẹ nhàng đưa tay xoa dịu đôi mắt nàng, hỏi một đẳng trả lời một nẻo, như một câu chuyện xưa: “COi như là một câu chuyện từ xa xưa, ?”

Tiểu cô nương hiểu ý , gật đầu lắc đầu. “Dù kết cục , vẫn ở cạnh , ?”

Nàng nhào lòng , dần dần nén tiếng , chỉ cần ôm lấy , nàng cảm thấy kiên định hơn.

Ánh mặt trời của buổi sáng ló dạng, chiếu sáng khắp nơi, đem đến một khí trong lành. Sau khi dùng điểm tâm xong, nàng vẫn cảm thấy hốt hoảng, nhưng vẫn xoa xoa mặt, cố gắng lấy tinh thần.

Trần Thu vẫn còn cảm thấy đau đầu, Từ lão đại phu cho uống mấy bát thuốc, nhưng hiệu quả nhanh. Hắn xoa trán, thấy nàng lo lắng, bèn chuyển hướng chú ý, : “Yến Lương Thời tỉnh , nàng vẫn luôn lo cho ? Đi xem .”

Nghe thấy nhắc nhở, Khương Tiểu Viên mới nhớ đến tiểu hài tử sốt cao mấy ngày . Chính vì , Từ lão đại phu mới vội vàng đến đây để chữa trị cho . Giờ tiểu hài tử tỉnh táo, nàng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

khi đến Yến Lương Thời, nàng chợt nhớ khoảnh khắc ở bình phong, nàng lén thấy cái tên , lòng nàng bất chợt chấn động. Nàng tự nhủ, chắc chắn lầm, thể liên kết Lương Thời với kẻ phản bội ?

Nàng vỗ vỗ má , tự trách bản suy nghĩ lung tung.

Cách vách, tiểu câm đang cho tiểu hài nhi uống thuốc, thấy nàng đến, vội vàng gọi Yến Lương Thời. Tiểu hài tử ngẩng đầu, mắt bỗng sáng lên. “Tỷ tỷ!”

DTV

Hôm nay, Trần Thu chuẩn cho nàng bộ áo mới, nàng mặc chiếc áo nhung trắng tinh, trông như bánh trôi, Yến Lương Thời nhận ngay.

Tiểu hài tử mới khỏi sốt nên mặt mày vẫn tái nhợt, mồ hôi vã trán, Khương Tiểu Viên vội vã đỡ xuống.

Một thời gian dài gặp tỷ tỷ, Khương Tiểu Viên và Yến Viện Viện tám phần giống . Tiểu hài tử dường như phân biệt điều đó, chỉ ánh mắt sáng trong đầy sự ỷ , chờ mong tỷ tỷ cho bé uống thuốc.

Loading...