Lần náo loạn thật sự lớn, nhưng do Yến gia đến nháo chuyện lớn mà là đến đến cúi nhận thua.
Đã là ngày thứ tư họ đói, dần dần phát hiện dù cố cứng đầu đến mấy cũng cứng bằng Yến Tấn, cũng lẽ còn sức để cãi vã, cuối cùng đành chấp nhận thua.
Sáng sớm hôm đó, cả Yến gia ôm hận mà kiểm kê khế ước nhà, sổ sách cùng những tài sản khác, ngay cả khế ước hôn ước với Tống gia cũng đưa mặt.
Từng rương từng rương tài sản như nước chảy tuôn về, đó đều là tài sản mà Yến gia để từ thời điểm đại phòng ly thế, vốn những thứ Yến gia ngấm ngầm nuốt trọn, giờ đây cũng đau lòng nhả hết.
Hạ nhân Yến gia đều cảm thấy thương tâm, cần đến những chủ nhân trong Yến gia, ai nấy cũng đều mặt mày ủ rũ.
Tuy nhiên, bọn họ nhanh chóng giao , nhưng vẫn chịu giao Yến Linh Nhi .
Việc đương nhiên là do Tạ Tuấn xử lý. Tạ Tuấn kiểm tra sổ sách, lắc đầu và thở dài: “Haizz..., Yến gia đúng là mắt, vẫn thành thật.”
Ban đầu quản gia Yến gia cho rằng giao Yến Linh Nhi sẽ một phen phản kháng, nên chuẩn kêu , bày đủ thứ lý do, nhưng khi thấy Tạ Tuấn giơ tay, lệnh cho hắc giáp vệ tạm dừng, bọn họ lập tức nửa tin nửa ngờ.
Nhìn thấy hắc giáp vệ thật sự rời , họ liền mừng như điên.
Khương Tiểu Viên hiểu vì Tạ Tuấn thả bọn họ lúc , nhưng nghĩ , Tạ Tuấn là nhân vật trong cuốn tranh, chắc chắn bàn bạc với Trần Thu, nên nàng cần lo lắng.
Hiện tại Trần Thu đau đầu, cố tình lúc Yến gia chọc , Khương Tiểu Viên sợ bọn họ phiền , nên bảo nhóm Tần Thập Nhất mang đồ xa kiểm tra, còn nàng tìm .
Quả nhiên, thanh niên tựa án kỷ, nhắm mắt dưỡng thần, vẻ mệt mỏi.
Thấy tiểu cô nương tiến , khẽ ngước mắt, kéo tay nàng để cho nàng trong lòng, như thể chỉ cần ôm nàng, sẽ cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Khương Tiểu Viên duỗi tay giúp chải tóc, trong lòng thầm nghĩ nhà họ Yến thật sự là một đám phiền phức.
Tối nay, cơn đau đầu của cuối cùng cũng giảm bớt một chút, liền nhanh chóng chìm giấc ngủ. Thấy còn đau đớn như hôm qua, Khương Tiểu Viên mới thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là đến nửa đêm, khi nàng ngủ đến mơ màng, cảm thấy khát nước, phát hiện bên cạnh còn ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-280.html.]
Nàng ngẩng đầu, thì thấy một bóng dáng cao lớn mặt, đang dựa án kỷ, thử lên.
Chân của Trần Thu nhờ trị liệu kịp thời mà hồi phục nhanh chóng, thời gian lâu, chân vẫn mất cảm giác, đây tất nhiên là tình . Hắn tiến bộ rõ rệt, chỉ cần ba châm cứu dần sức lực.
Hắn chống án kỷ tập , cảnh thì vẻ vụng về.
Nàng từng thấy một như bộ dạng vụng về như thế, cho dù lúc mới quen , cũng bao giờ chật vật đến mức .
Nhìn như , trong đáy mắt nàng khỏi xuất hiện ý .
Nàng nghĩ rằng chắc chắn để nàng thấy bộ dạng chật vật khi tập , định lén rời , nhưng bỗng thấy ,
“Đừng trốn, bóng dáng của nàng quá dễ thấy.”
Khương Tiểu Viên xuống, quả nhiên thấy bóng lén lút hiện rõ mặt đất. Nàng khỏi cảm thấy ngượng ngùng.
Nàng liền tiến đỡ , nhịn hỏi,
“Đầu của giờ còn đau ?”
Hắn khẽ đáp, “Đau.”
“Nếu đau, còn…”
Khương Tiểu Viên hết câu, liền thanh âm trầm thấp của vang lên,
“Không nàng trong dịp Tết Thượng Nguyên, lên vai xem pháo hoa ?”
Nàng bỗng dưng ngẩng đầu.
DTV
“Tết Thượng Nguyên chỉ còn ba ngày nữa, nếu lên vai thì , nhưng nếu chỉ là bế lên, hẳn là khó.”