Khương Tiểu Viên ngẩn , hai má nàng kìm mà ửng đỏ lên.
Hóa lúc nàng trò chuyện với Tiểu Lương Thời, thấy ?
Nàng lẩm bẩm một hồi, vội vàng chuyển đề tài,
DTV
“Thu Thu, định thu thập Yến gia ? Sao …”
Thanh niên châm chọc nàng, mà chỉ bình thản đáp,
“Chưa tiễn cơm, thật sự để họ c.h.ế.t đói, đương nhiên thu xếp. Chỉ là đau đầu, hơn hết là để họ tự lo.”
Khương Tiểu Viên , nhịn thì thầm gạt , nàng tin ——
Nếu thật sự vì đau đầu mà thèm giải quyết nhà họ Yến, thì họ chắc chắn chuẩn tiệc ăn mừng bảy ngày bảy đêm , nhưng với sự quỷ quyệt của , nàng nghi ngờ rằng văng cần câu cá lớn.
Chỉ là cá lớn đó, rốt cuộc là ai?
Cá lớn câu thì , nhưng rõ ràng, khi thả thả mồi Yến gia, nhanh Yến gia chứng nào tật nấy.
Khương Tiểu Viên vốn rõ họ gì, mãi cho đến một ngày Tết Thượng Nguyên, Tiểu Lương Thời tức giận chạy tới với nàng, “Tỷ tỷ, họ đều đang ca ca!”
Khương Tiểu Viên hỏi Tần Thập Nhất mới hiểu chuyện gì đang diễn .
Hóa từ khi nào, trong thành xuất hiện tin đồn nhảm nhí, rằng Yến Tấn chiến trường thành tàn phế, nên mãi chịu xuất hiện.
Từ đó, cũng bàn tán về việc Yến Tấn gãy chân.
Tin đồn ngày càng lan rộng, Yến Tấn sử dụng thủ đoạn bẩn thỉu, khiến Tiêu lão tướng quân tin tưởng , hơn nữa hai chân của phế, vì công lao ở chiến trường rõ từ đến… Những chuyện truyền , khiến dư luận xôn xao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-281.html.]
Khương Tiểu Viên thấy lời , tất nhiên là giận sôi máu, nàng đương nhiên chuyện trăm phần trăm là Yến gia giở trò.
Tới sáng Tết Thượng Nguyên, Yến Linh Nhi dẫn theo mấy tiểu bối trong nhà họ Yến đến mời Khương Tiểu Viên cùng xem đèn hoa, bảo rằng tỷ nên thông cảm lẫn . Khương Tiểu Viên thèm mở cửa, chỉ lặng lẽ .
Nhìn thấy tiểu cô nương tức giận đuổi , như một con mèo mụ mẫn xù lông bảo vệ mèo con, Trần Thu dù đang đau đầu nhưng vẫn bộ dáng của nàng chọc .
“Để họ , đêm nay xem pháo hoa cùng , một điều bất ngờ cho nàng xem.”
Khương Tiểu Viên vốn định dẫn Tiểu Lương Thời chơi cùng, thì gật đầu liên hồi.
Mấy ngày hôm nay nàng luôn cảm thấy bất an, Trần Thu vẫn luôn đau đầu, càng dám nghĩ đến mấy ngày trải qua những gì. Nghĩ đến tối nay thể chứng kiến kết quả đánh cược, nàng khỏi đau lòng.
Thay vì cứ nhẫn nhịn, bằng cùng ngoài một chút.
Tuy nhiên, nàng vốn tưởng rằng sẽ cùng nàng và Tiểu Lương Thời, nhưng thanh niên mang bất ngờ, nên bảo nàng và Tiểu Lương Thời .
Dù , nhưng bên cạnh vẫn một vòng hắc giáp vệ theo sát để bảo vệ.
Tạ Tuấn cũng đến, là sư phụ của Tiểu Lương Thời, dẫn theo tiểu hài nhi khắp nơi mua sắm đồ chơi. Khương Tiểu Viên cũng theo cùng bọn họ, kéo Tiểu Lương Thời vui vẻ bờ sông thả đèn lồng.
Tiểu Lương Thời thấy tỷ tỷ đang thả đèn lồng, tại tỷ tỷ nức lên.
Rõ ràng họ đang chơi vui vẻ với , mà chỉ vì một lời ước mà tỷ tỷ của bé rơi lệ.
Tiểu Lương Thời đưa tay lên an ủi cô nương, hỏi tỷ tỷ ước điều gì.
Tiểu cô nương chỉ hít hít mũi, vành mắt đỏ.
Trong lúc Tiểu Lương Thời luống cuống , bỗng đến gọi cô nương, rằng thiếu gia chuẩn xong bất ngờ, thỉnh nàng lên tường thành.
Cách bờ sông xa chính là tường thành cao lớn. Khương Tiểu Viên dụi dụi mắt, xoa xoa mặt , cố gắng cho bản trông giống như , nàng , cũng đau, vì để mệt tâm dỗ dành nàng nữa.