Tiểu cô nương khẽ , đôi mắt như ánh trăng non.
Khương Tiểu Viên ôm những mưu đồ trong lòng, chuẩn bữa cơm tất niên hôm nay, nàng còn vui vẻ chạy đến Ngự Thiện Phòng, bảo Trương Đức Nghĩa tìm cho nàng loại rượu ngon nhất Hoàng cung.
Rượu ngon tự nhiên , Khương Tiểu Viên chọn lựa, quyết định lấy một vò nữ nhi hồng khiến say đến mức quên ngày đêm.
Hì hì, đừng trách nàng, trách thì trách bạo quân Thu cứ thích trêu chọc nàng!
Nàng tự nhặt mận, còn đồ uống trái cây bằng nữ nhi hồng; thấy đủ, còn trong Ngự Thiện Phòng thêm gia vị, cho thật nhiều gia vị món ăn, thấy Trương Đức Nghĩa mồ hôi như mưa, nhớ đến lời cô nương cảnh cáo, dám báo tin cho bệ hạ.
Ban đêm tất nhiên là thời gian để ăn cơm tất niên.
Lần chỉ hai ăn, Khương Tiểu Viên ân cần, mấy lời chúc cát tường tuôn như suối, ngừng rót rượu và gắp đồ ăn cho .
Nam tử chằm chằm tiểu cô nương, . Hắn phát hiện trong ánh mắt nàng chút chột , nâng chén rượu lên, uống một cạn sạch.
Ngoài trời còn lạnh, nhưng trong tẩm cung, nồi lẩu sôi sùng sục.
Mãi đến khi thấy chút men say, tiểu cô nương vẫn chuốc rượu cho , nhưng thanh niên nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, nhẹ nhàng kéo nàng lòng.
Khương Tiểu Viên cũng uống một ít, khuôn mặt ửng đỏ, như mèo con cọ .
“Muốn chuốc say ?”
Tiểu cô nương say rượu vẫn ý thức gì, còn gật đầu, thấy nhẹ, ôm nàng lên giường.
Chỉ thấy một tiếng răng rắc.
Nam tử khẽ dừng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-298.html.]
Mới , tiểu cô nương còn say sưa, ánh mắt trong trẻo tựa như ánh trăng sáng, nào giống dáng vẻ say rượu?
Người vẫn thường bảo, một vấp ngã sẽ khôn một chút. Khương Tiểu Viên trải qua nhiều như , há thể chút tiến bộ? Do đó, việc chuốc say chỉ là bề ngoài, mục đích thật sự là để thả lỏng phòng , mà nàng thể thuận lợi khóa chặt .
Nam tử cúi đầu, quả nhiên thấy đôi tay còng , chính là những xiềng xích mà tự cho trong tẩm cung .
Hắn nhắm mắt phượng , nở một nụ . Ánh mắt khiến Khương Tiểu Viên bỗng rùng , nàng từ đầu tháo xuống một sợi dây cột tóc màu đỏ, quỳ gối , đưa tay qua buộc dây cột mắt .
DTV
Với vẻ mặt chút sợ hãi, nàng lẩm bẩm : “Xin đó, ngài đừng như , ngài như thế, còn sợ hãi hơn.”
Nam tử khẽ , mặc dù trói nhưng hề hoảng loạn, thậm chí còn thấy thú vị: “Thật ?”
Nàng chọc đến đỏ mặt, học theo dáng vẻ của , nâng cằm lên, hôn xuống đôi môi mỏng đến mê hồn .
Hắn ngẩn , cũng ngoan ngoãn đáp nàng, nhưng khi định đổi vai trò, tiểu cô nương hôn nữa, mà như một chú mèo con cắn nhẹ lên môi .
Bị che bởi lớp lụa đỏ, đôi tay thanh niên trói, l.i.ế.m môi, khẽ với nàng: “Bé ngoan, hôn nữa?”
Khương Tiểu Viên đáp , bạo quân bịt mắt, chỉ cảm thấy cái lạnh từ những đầu móng tay nhỏ bé đang dần cởi y phục của .
Long bào uy nghiêm cởi , lộ thể rắn rỏi, n.g.ự.c in dấu những vết sẹo mờ nhạt. Khi nàng kéo tới đai lưng, bàn tay nhỏ bé dừng , nàng choáng váng .
Quả thật, việc thật phức tạp.
Nàng cởi nửa ngày mà , cọ qua cọ , đôi mắt của nam tử che khuất, thở dần trở nên nguy hiểm, giống như hổ rừng tỉnh dậy.
Tiểu cô nương vẫn còn vui vẻ đang mạo hiểm, tiếp tục : “Ta cách.”
Nàng mãi mà hiểu cấu trúc , sợ nhạo, cuối cùng chỉ còn cách cúi đầu, dùng răng cắn đai lưng. Hành động ngây thơ , vô tình như đổ thêm dầu lửa, càng bầu khí thêm căng thẳng.