Khương Tiểu Viên sang Tống Cảnh Lâm để cảm ơn.
Hắn chỉ mỉm , “Đa tạ cô nương cảnh giác, nếu cô nương, lẽ sẽ kịp ngăn chặn phong thư .”
Hắn chỉ hành lễ nàng một cái cáo từ.
Khương Tiểu Viên nắm chặt tay, mãi đến khi Tần Thập Nhất gọi nàng, nàng mới hồn.
“Tạ mời ngài một chuyến,” Tần Thập Nhất .
Khương Tiểu Viên ngạc nhiên, “Tạ đang vận chuyển lương thcuwj ?”
Lúc , bọn họ đang ở một căn nhà nhỏ cửa thành. Tạ Tuấn là vận chuyển lương thực, nhưng thật vẫn đợi ở đây, thấy Khương Tiểu Viên đến, nhịn và giải thích:
“Cô nương còn nhớ lời đồn về việc tranh đoạt lương thực trong thành ?”
“Lúc đó chúng nghi ngờ trong thành gian tế, vì lấy cớ vận chuyển lương lực. Ai ngờ tìm mãi vẫn , mà nhờ cô nương mới bắt .”
Khương Tiểu Viên ngạc nhiên, “Hoàng mập mạp?”
“, chính là Tri phủ.”
Tri phủ giam giữ trong nha môn với sự canh gác nghiêm ngặt. Chỉ Hoàng mập mạp mới thể tiếp xúc với , nên âm thầm truyền tin cho những kẻ bên ngoài.
Ban đầu, Tạ Tuấn chỉ bắt một vài lời đồn bên ngoài, nhưng nhờ Khương Tiểu Viên điều tra Hoàng mập mạp, mới tìm nguồn gốc.
Tin tức mượn lương thực khiến trong thành xảy hỗn loạn; Hoàng mập mạp bằng cách nào đó, gia tăng sự căng thẳng giữa các quan viên và Yến Tấn.
Khương Tiểu Viên thở dài, đưa cho Tạ Tuấn những thông tin mà nàng nắm .
Sau khi xem xong, sắc mặt Tạ Tuấn biến đổi.
“Chỉ cần tin tức Thái Tử mượn lương vì Yến Tấn truyền , ca ca sẽ trở thành tội nhân trong thành.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-324.html.]
Tạ Tuấn trầm ngâm, một lúc mới : “Nếu tin tức lan , phủ thành sẽ trở nên hỗn loạn, và sẽ lợi dụng tình hình .”
“Lúc đó, các quan viên sẽ bất mãn với Yến Tấn, dân chúng cũng hài lòng. Khi tri phủ lật đổ, phái hàng nghìn binh lính đến, là thể khôi phục quyền kiểm soát ?”
“Chỉ cần đổ cho Yến Tấn, họ sẽ cớ để bình tình hình.”
Tri phủ dù tài cán cũng thể tin mà bỏ trốn .
Vì thế, chỉ còn một , đó chính là Thái Tử, đúng là như hổ rình mồi…
“Thái Tử.”
Tạ Tuấn dậy, “Cô nương, chúng thể chậm trễ, ngay bây giờ. Nếu đợi đến ngày mai khi chủ tử trở , sợ rằng sẽ nhân cơ hội .....”
Chưa kịp xong, hắc giáp vệ báo tin:
“Báo! Tranh đoạt lương thực ở trong thành trở nên gay gắt hơn! Có dán bố cáo, tuyên bố Yến Tướng quân là phản tặc, nên Thái Tử chịu phát lương…”
Tới .
Tới quá nhanh.
Khương Tiểu Viên tường thành, đoàn hắc giáp vệ nối đuôi ngoài, lòng nàng dần dần chìm xuống.
Sắc trời ngày càng xẩm tối, nàng chân trời, những con đếm ngược từ một ngày giờ chỉ còn đến mấy giờ. Mọi công sức mà Thu Thu bỏ để vận chuyển lương thực sẽ thành vô nghĩa nếu lương thực trở về… Chẳng lẽ rơi tay Thái Tử? Trong cơn thiên tai , vẫn còn những kẻ tạo thêm họa cho nhân dân!
Thái Tử xuất hiện gây một cơn khủng hoảng. Hàn triều và bão tuyết sắp đến, mà nếu bây giờ lòng tan rã, thì thể trụ vững qua tháng tiếp theo? Hàn triều đủ khiến tuyệt vọng, Thái Tử còn đánh tan hy vọng mắt.
Khương Tiểu Viên cảm thấy lòng nặng trĩu.
DTV
Chưa kịp thở dài xong, nàng thấy Cát hô lớn:
“Chúng cùng đồng lòng, ba cây chụm lên hòn núi cao, nhất định sẽ bảo vệ Hồng Châu phủ an !”
Hắn dứt lời, những quan viên phía cũng hừng hực khí thế, tay nắm chặt hô vang: “Mọi đồng tâm hiệp lực, ba cây chụm lên hòn núi cao! Chúng sẽ việc gì!!”