Những nha dịch vốn đang vất vả khuyên nhủ bá tánh trở về, nào ngờ Hắc Giáp Vệ nhắc nhở từng nhà giữ ấm, khiến dân chúng vốn đang lo lắng chợt ý thức rằng thể là thật, vội vàng trở về.
Vốn dĩ là vấn đề khó giải quyết, giờ đây tốn một binh một mà an bài trọn vẹn.
Cát khẽ lắc cây quạt, hướng về Khương Tiểu Viên mà giơ ngón tay cái tán dương.
Khương Tiểu Viên hắc hắc.
Thế nhưng việc nhắc nhở nàng, dư luận tuyên truyền cực kỳ quan trọng, trong tháng tới hàn triều thật sự cần thu phục lòng dân. Hơn nữa, nàng cảm thấy cần thiết phổ biến một kiến thức chống lạnh, thể giảm bớt thiệt hại.
Nàng , ngờ chạm một .
Giữa đám đông, kẻ sắc mặt trắng bệch, biểu tình hoảng sợ.
Tạ Tuấn phái đuổi theo kẻ nhanh chân, nhưng cũng vài kẻ thoát . Những kẻ sớm Thái Tử phái tới ẩn nấp, bắt đều là của tri phủ, mà kịp tra bọn thám tử do Thái Tử cử tới.
Lẽ đêm nay mới châm ngòi tạo động, ngờ tốc độ của hắc giáp vệ quá nhanh, buộc bọn chúng tính toán thời gian chậm .
Khi bọn chúng rốt cuộc thoát khỏi sự truy đuổi, vội vàng chạy đến tiệm lương, ngờ tới chậm, tiệm lương chỉ còn hai con ch.ó sủa ầm ĩ, rời hết.
Người ??
Khâm Châu phủ, tại một biệt uyển.
Bởi vì Khâm Châu phủ ở gần Hồng Châu, thời điểm Hồng Châu tuyết rơi, Khâm Châu phủ cũng xuất hiện tuyết hoặc nhiều hoặc ít.
Thái Tử tấu chương bàn, tức giận vứt chén bàn xuống, lạnh:
“Một loại vải trong suốt? Thú vị đấy, lúc xuân hòa cảnh minh.”
Lời chứa đầy sự châm chọc, bởi hiện tại còn là mùa xuân ấm áp, mà sắp tới trời giáng đại tuyết.
Lại chân , “Thám tử của chúng truyền đến tin tức, rằng ba vạn lưu dân, đều ở trong tấm màn như .”
“Tấm màn , huyền cơ gì chăng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-327.html.]
DTV
“Thám tử cho tấm màn đông ấm hè mát, thể che mưa chắn gió.”
Thái Tử tuyết rơi bên ngoài, thở dài một , “Nếu thực sự loại vải , quân doanh của chúng còn cần nhiều lều trại như chi? Một năm đỡ tiêu tốn bao quân phí?”
“Trong thành truyền đến tin tức ?”
“Chưa từng, nhưng Tri phủ gửi một phong thư tới, là ba ngày .”
Thái Tử xem xong bức thư, “Người tự lượng sức …”
“Chỉ cần đợi đến khi Hồng Châu phủ loạn, là thể động binh.”
Đến lúc , trong thành hỗn loạn, xác c.h.ế.t đói chất đầy đất, sẽ mang binh thành, tri phủ tùy thời đoạt quyền. Nội ứng ngoại hợp, chỉ cần cơ hội g.i.ế.c Yến Tấn, cũng uổng công sức chuẩn .
Hắn chỉ nhằm mạng sống của Yến Tấn, mà còn để theo dõi tiếng tăm của Hắc Giáp Vệ. Chỉ khi Yến Tấn chết, mới thể thu phục bọn họ xuống trướng của bản .
Khi , trách nhiệm của lưu dân sẽ đổ lên đầu một kẻ chết, đường cùng thì còn thể sửa án sai, từ đó lấp kín miệng các quan trong triều.
“ , phái tìm Linh Nhi ?”
“Chưa, Yến Tấn giấu kỹ.”
Thái Tử nhẹ nhàng đặt chén xuống bàn, phát tiếng giòn vang, “Cô nhớ nhầm thì Yến Tấn một bảo bối nhỉ?”
“Ý của ngài là…”
“Để cho mấy ngàn ở quanh Hồng Châu phủ chờ đợi, chờ đến khi Hồng Châu phủ loạn, sẽ mang binh .”
Thái Tử rằng, một con hắc mã mang theo chiến báo, đang nhanh chóng hướng tới Khâm Châu phủ.
Ai ngờ rằng, tuyết lớn khiến trì hoãn tiến độ.
Lúc , Hồng Châu phủ, rối loạn chăng?
Tri phủ vẫn luôn bí mật trao đổ cùng Thái Tửi, cũng đang quan tâm đến vấn đề . , chờ đến lúc Hoàng mập mạp mang cơm, cũng chờ đến tin vui, mà chờ đợi tin Trần Thu gấp gáp trở về.