Xuyên Thành Bạo Quân Trong Truyện Tiểu Thuyết Ngôn Tình - Chương 330

Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:20:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nơi đây hiện tại là công sở, Tần Thập Nhất cùng đồng bọn mỗi đêm tuần tra nơi , những dấu chân hẳn của kẻ trộm cắp.

Từ khi phát hiện Hoàng đại mập mạp là gian tế, Khương Tiểu Viên nhận rằng công sở an như tưởng tượng.

Nàng ôm Khương Vượng Tài lòng, hôn nhẹ lên má, khiến hỏ con vui vẻ kêu ngao ngao.

“Chúng tố giác với cha con .”

Khi nàng mở cửa , một làn hương thuốc dễ chịu bay tới.

Trước mắt là thanh niên đổi trang phục, khoác lên chiếc áo trắng, tay cầm cuốn sách.

Khương Tiểu Viên chớp mắt, suýt nữa quên mất bản thảo dở dang sáng nay, vội vàng chạy tới.

Vừa đưa tay định đoạt lấy, thì phát hiện đó là chiếu thư màu vàng. Nàng thở phào nhẹ nhõm, che giấu khoảnh khắc chột , thuận tay nhận lấy chiếu thư, mở như chuyện gì.

“Đây là gì …”

Thanh niên mỉm , thấy nàng chột , chỉ nhướng mày mà vạch trần, : “Ngày hôm , hoàng đế hạ chiếu thư.”

Chiếu thư tự nhiên là về việc của Tri phủ. Tri phủ kiểm soát, chỉ thị do Trần Thu âm thầm giữ. Chiếu thư , giờ trong tay Trần Thu.

Khương Tiểu Viên kỹ, bỗng chốc ngây — bởi vì đây là chiếu thư liên quan đến Yến gia.

Cấu kết với giặc phản loạn là tội nặng, mưu sát quan triều đình, sát hại quân đội… Hành vi phạm tội của Yến gia đều chặt đứt đường sống của họ.

Dù Thái Tử Yến Tấn ý đồ mưu phản, nhưng hoàng đế hiện vẫn phản ứng gì.

Ngược , trong bối cảnh chiến sự phía Bắc, chỉ trông chờ Tiêu tướng quân và Yến Tấn, hoàng đế hy vọng họ đánh bại quân Kim, nên thể nào trở mặt lúc .

Dù Thái Tử cố gắng cứu vãn, cũng thể đổi phán quyết của hoàng đế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-330.html.]

Các lão nhân Yến gia đều kết án c.h.é.m đầu, dòng dõi cùng nữ quyến lưu đày, chỉ còn nửa tháng.

Một bàn tay xinh , từ trong lòng nàng ôm lấy Khương Vượng Tài, kéo hổ con sang một bên.

Ngón tay thon dài, nhẹ nhàng luồn mái tóc dài của nàng,

“Vì , trong nửa tháng , Thái Tử sẽ tìm cách.”

Thái Tử tất nhiên nội dung phán quyết, tuy dám kháng chỉ nhưng chắc chắn sẽ hành động, mưu kế đưa nhà Yến ngoài.

Khương Tiểu Viên bất ngờ, “Thái Tử thật sự thích Yến Linh Nhi…”

Thanh niên , “Nếu thật sự thích, thì tìm thế. Yến gia âm thầm giúp Thái Tử nhiều việc, nếu Thái Tử bỏ mặc, thì sẽ còn ai bên cạnh sẽ vì liều mạng?”

DTV

Khương Tiểu Viên suy nghĩ, “Ta phát hiện dấu chân ở tường viện, cảm thấy điều , …”

Thanh niên khẽ khàng nắm lấy tóc nàng, đôi mắt phượng xinh lấp lánh, “Ta mua một tòa nhà trong thành, mấy hôm thu xếp xong, hôm nay thể chuyển .”

Khương Tiểu Viên , đôi mắt sáng rực — trong nhà thêm Khương Vượng Tài, thêm cả chăm sóc, nơi lẽ đủ chỗ cho họ.

Nàng kiềm chế mà quấn quít hỏi nhà mới ở , chỉ đáp, “Một lát nữa thể xem.”

Khương Tiểu Viên tiếc nuối lắc đầu, tuy ngay lập tức xem, nhưng sáng nay Trương Kính Chi cùng họ thống kê tình hình thương vong, nàng cũng sốt ruột , công việc vẫn cần ưu tiên, chỉ đành chờ chiều mới thể xem tân trạch.

“À đúng , Thu Thu, hôm qua Tạ bắt một nhóm thuyết thư, họ thể giúp ?”

Đám , tuy lấy tiền việc, nhưng lanh lợi trong phố phường, thật đáng tiếc nếu dùng cho việc truyền bá. Khương Tiểu Viên hiện chỉ một Cát thể sử dụng, nhưng sức Cát chỉ một sợi lông một tấm vải nhung mà thôi.

Hắn tất nhiên đồng ý hết thảy.

Khương Tiểu Viên khúc khích, nhanh chóng hôn lên cằm một cái, vội vàng chạy .

Sau khi nàng , thanh niên lật tấu chương, ở mặt trái kẹp "Tác phẩm” của nàng.

Loading...