Qua ánh sáng ngoài, thể thấy rõ những chi tiết của tác phẩm .
Đó là hình vẽ thanh niên tóc dài mặc đen, một cô nương ép tới góc tường, còn dòng chữ vẽ loạn: Trốn? Ngươi thể thoát khỏi lòng bàn tay .
Nhìn kỹ , trong tranh đó chẳng là ?
Hắn đưa tay búng nhẹ bức họa, , đặc biệt là nét mặt trong bức tranh, còn ghi chú "Hệ một", nghĩa là còn hai, ba, bốn…
Khi Tần Thập bước , bức họa đó đang để bên cạnh bản thảo hỗn độn của cô nương.
“Chủ tử, tra xét, tối nay cô nương sẽ dọn ?”
Từ tiểu cô nương một tiểu trang viên riêng, từ khi còn ở Yến gia, Trần Thu phái tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng tìm một thôn trang suối nước nóng, ở phía nam phủ thành. Lẽ thôn trang cần thời gian thu dọn, nhưng giờ công sở an …
Trần Đoan đang tính toán điều gì, khó mà đoán .
“Tăng cường nhân lực, bảo vệ cô nương thật .”
“Dựa theo điều tra, nếu phát hiện Thái Tử cất giấu mấy nghìn ở ngoại thành Hồng Châu phủ.”
Thái Tử vốn luôn che giấu kỹ, gấp gáp như . Nếu là đây, Trần Thu hẳn sẽ dám lộ diện, chỉ lưu những , cũng thể đánh lừa Thái Tử.
Chỉ cần đánh động, để chuyện đến tay Hoàng đế.
“Ta nhớ , bọn chúng cũng chuẩn đủ lương thực cho mấy ngàn đó trong vòng một tháng.”
Tần Thập kinh ngạc mà ngẩng đầu lên, “Ý của chủ tử là……”
Thanh niên nhẹ nhàng gõ gõ án kỷ, nụ môi nhưng toát sát khí bao trùm:
“Triệu tập nhân mã, tiên rửa sạch Hồng Châu phủ, mới thu thập lương thực.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-331.html.]
*
Đột nhiên xảy một trận hàn triều, khiến cho Hồng Châu phủ rơi tình trạng khẩn cấp, kịp trở tay.
Dù Khương Tiểu Viên đưa chút thông tin cho dự đoán của bản , nhưng vẫn đủ tin cậy. Ngay cả Trương Kính Chi, phụ trách xây dựng, cũng cảm thấy bực bội vì nàng nhất quyết trong lều lớn lăn lộn để thiết lập hệ thống sưởi ấm an .
Sau khi trận tuyết lớn qua , ngay cả những lạc quan nhất cũng nhận tình hình nghiêm trọng.
Ngoài thành, đám lưu dân trở thành tâm điểm chú ý.
Đêm qua, hàng ngàn hộ gia đình trong Hồng Châu phủ bao nhiêu đông lạnh trong phòng, dựa theo tình hình năm ngoái, đám lưu dân ngoài thành hẳn khối c.h.ế.t vì lạnh.
Trương Kính Chi cùng các quan viên khác thấy tuyết rơi dày, lòng khỏi hồi hộp, càng lạnh, c.h.ế.t càng nhiều.
Năm ngoái, tình trạng như thường xuyên xảy , lưu dân mỗi năm đều tìm kiếm nơi trú ẩn, mùa đông tìm chốn dừng chân, càng thêm thê thảm.
Theo thói quen năm ngoái, Trương Kính Chi dẫn theo thủ hạ thống kê thương vong, từng lều một mà hỏi thăm.
Khi thấy thời tiết lạnh lẽo, bên ngoài lều lớn hầu như bóng , đám lưu dân lạnh đến ngừng dậm chân oán trách. Tình hình cũng chẳng khác gì năm ngoái, nên gì lạ.
Thế nhưng, Trương Kính Chi ngạc nhiên phát hiện, dù đám lưu dân đông lạnh đến mức chịu nổi, nhưng khi kiểm kê lượng thì thấy thấy ai chết!
Hắn Yến tướng quân mang về nhiều than đá, nhưng đêm qua than đá vẫn đến kịp, hàng vạn lưu dân đều dựa chính để vượt qua đêm.
Hắn chuẩn cho tình huống nhất, ai ngờ sáng nay tuyết phủ đến mắt cá chân, ước chừng ba vạn , ở ở trong lều lớn như , thế mà một ai chết!
Khi Khương Tiểu Viên ôm Khương Vượng Tài xuất hiện bên ngoài doanh trướng, Trương Kính Chi vẫn còn đang ngơ ngác những con thống kê.
Từ xa, Khương Tiểu Viên thấy Trương Kính Chi lẩm bẩm,
“Tại ai c.h.ế.t nhỉ?”
DTV
Nàng ôm Vượng Tài , bực bội, “Không c.h.ế.t chẳng lẽ ?”