Có Cát ở đây, lễ vật nên thu của ai, nên thu của ai…… Đều rõ rành rành.
Qua chuyện danh nghĩa của Khương Tiểu Viên bốn thôn trang, cửa hàng thì bao nhiêu mà kể, còn nhiều đồ vật và ngân lượng.
Khương Tiểu Viên ngây ngốc xuống mặt đất, Vượng Tài, thầm nghĩ, tên thật đúng là duyên.
theo đó, vấn đề mới xuất hiện, bên Khương Tiểu Viên đủ nhân lực, chỉ riêng việc kiểm kê lễ vật cũng cần đến sự hỗ trợ của Tần Thập Nhất cùng các hộ vệ.
Hơn nữa, điền trang, cửa hàng, nhà kho cũng cần xử lý.
Thực , hôm qua một nhóm gia đinh và nha đưa . Hạc Viên lớn, chỉ riêng việc quét dọn vệ sinh cần nhiều , nếu tớ, thật sự , vì cả Trần Thu lẫn Khương Tiểu Viên đều cần tiếp đãi khách khứa.
Khương Tiểu Viên bên bao nhiêu , chỉ mang theo một tiểu câm và hai nha giúp quản lý sân.
Lúc đó nàng cảm thấy đủ, nhưng hôm nay trong lúc xảy náo loạn, nàng mới là đủ là như thế nào.
Khương Tiểu Viên nghĩ rằng nên ngày mai ngoài một chuyến, tìm cách tuyển thêm nhân công.
Đang suy tư, nàng thấy đến thông báo,
“Cô nương, những thuyết thư mà ngài hôm qua đưa viện.”
Những thuyết thư đều là chữ, miệng lưỡi cũng nhanh nhẹn, tuy chỉ việc vì tiền, nhưng thể phủ nhận rằng họ là những tay tuyên truyền xuất sắc. Khương Tiểu Viên gọi họ tới cũng là mục đích như .
Cát cũng , “Cô nương nên chọn vài để tạm thời giúp đỡ, công việc của ngài sợ rằng cần nhiều .”
Khương Tiểu Viên thấy cần một đội ngũ tuyên truyền đông đảo, liền mang theo tiền viện.
*
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-338.html.]
Chiều hôm nay, hắc giáp vệ mang theo lương thực trở về thành.
Thái Tử phái quân tới Khâm Châu phủ lẽ ngờ rằng Hồng Châu phủ chỉ loạn, mà còn công phu tập hợp ban đêm. Quân đội Thái Tử bí mật phái tới đánh bất ngờ, quân địch chỉ chạy tán loạn mà còn mất hết lương thảo, ngựa và vật tư đều thu hồi. Có thể là Trần Thu đại thắng.
Thái Tử lẽ nghĩ tới, việc gửi lương cứu tế dẫn đến quân đội của đánh cho tơi bời, kết quả biến lương thực của thành đồ của khác.
Hiện tại, kho lúa của Hồng Châu phủ đầy ắp.
Thanh niên một đêm chỉ huy mệt mỏi trở về, mới Hạc Viên, gỡ áo khoác, bước cửa thì thấy khách mời mà đến — đúng là Tống Cảnh Lâm.
Kể từ khi trở về, những quan viên đó chọn quy phục, nên cần tiếp tục giữ họ nữa. Hắn hạ lệnh thả tất cả quan viên, ai về nhà nấy.
hôm nay, Tống Cảnh Lâm đến đây, là chuyện gì.
Đặc biệt là bên cạnh còn trưởng bối Tống gia và một phụ nữ trung niên phần mập mạp.
Thanh niên trầm ngâm một lúc, nhàn nhạt , “Chuẩn .”
Người phụ nữ trung niên đón tiếp Trần Thu:
“Ôi, đây là Yến tướng quân của chúng !”
“Yến tướng quân, hôm nay nhà của ngài đại hỉ đó! Tống đại nhân thanh tú lịch sự, chính là thanh niên tài tuấn hiếm ở Hồng Châu phủ, tuổi tác hợp với cô nương nhà ngài…”
Vậy nghĩa là… tới cầu hôn ?
Dù đây Tống gia và Yến gia vì hôn sự mà xảy ít xích mích, nhưng việc Tống Cảnh Lâm đến đây cầu hôn khả năng. Họ chỉ đơn giản là với , bỏ qua những khúc mắc trong quá khứ.
Tống Cảnh Lâm mang theo đầy thành ý, nhưng Tống phụ và Tống Cảnh Lâm vẫn cảm thấy căng thẳng khi đối mặt với tình huống .
DTV
Khi bà mối xong, thanh niên thưởng thức chén , ngoài việc yêu cầu thượng , chỉ hỏi một câu: