Nàng tưởng sẽ nổi giận, ngây .
Nàng nào rằng từng như cô hồn dã quỷ, lang thang giữa nhân gian, giống như cái xác hồn. Hắn tình yêu, cảm xúc thừa thãi, khi báo thù xong thực sự tồn tại tiếp để gì.
trời cao rủ lòng thương, ban cho tiểu cô nương mắt.
“Chỉ là…” Thanh niên , giúp nàng chỉnh áo choàng, “Ta chỉ cầu bé ngoan giúp một việc.”
Hắn nắm tay tiểu cô nương, hướng về Cần Chính Điện.
Giọng xa xa của những mấy đại thần vẫn vang lên, tức giận mắng chửi bạo quân lập hậu, sinh con nối dõi, khiến Đại Khánh sắp lâm nguy, chút thương tiếc.
Có kẻ Trọng Quang Đế chọn một trong tông thất để lập Thái Tử.
…
Âm thanh của các đại thần vang lên như từng tiếng trống, thoạt là vì nước vì dân, nhưng thực chất từng bước ép buộc, Trọng Quang Đế chọn một trong những hoàng tử của các phiên vương.
Nếu , sẽ chọn một danh môn tiểu thư để lập hậu.
DTV
Đến tột cùng là vì ai, cần cũng rõ.
Khương Tiểu Viên siết chặt tay, : “Ta xuất chinh.”
“Trước khi xuất chinh, nghĩ tiên nghênh Hoàng Hậu, bé ngoan, nàng nghĩ ?”
“Xuất chinh?”
Khương Tiểu Viên ngạc nhiên, : “Tước phiên bình định.”
Nếu theo như nguyên tác, Trọng Quang Đế giờ đây thành kẻ điên, các phiên vương nhân cơ hội khởi chiến, chỉ trong vòng một năm thiên hạ đại loạn.
, lội ngược dòng, trở nên tỉnh táo, thậm chí lên một nữa.
Uy thế của Trọng Quang Đế vẫn còn, các phiên vương dám liều lĩnh, tình hình Biện Kinh cũng nhanh chóng bình .
Giờ khắc , thiên hạ dường như vẫn như . các phiên vương phát triển chậm rãi, kịp loại bỏ thế lực loạn đảng phái còn dư .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-348.html.]
Hiện tại, là do việc con nối dõi, nên bọn chúng lập một trong những đứa con của các phiên vương Thái Tử. Họ nghĩ Trọng Quang Đế sẽ đồng ý, cho dù là lấy nữ nhi của phiên vương lập một đứa con nối dõi, cũng chọn một .
ai ngờ , Trọng Quang Đế bao giờ khác quản chế, vì thế lựa chọn của là—
Ngự giá chinh, bình định, tước phiên.
Hắn từ khi đăng cơ nên tước phiên, chỉ vì thể cho phép nên thực hiện , giờ đây bắt đầu.
khi xuất chinh, lập Hậu.
“Nếu về hài tử, sẽ tận lực bồi dưỡng, để hài tử trở thành minh quân; nếu , sẽ chọn tài trong thiên hạ, đợi trăm năm , thoái vị nhường ngôi cho hiền.”
Nàng ôm chặt cổ , như ánh trăng non, “ hứa với một điều…”
“Điều gì?”
“Phải … Minh quân thiên cổ!” Nàng thì thầm bên tai , “Chỉ minh quân thiên cổ, mới thể luôn bên cạnh .”
Hắn ngừng , cúi đầu tiểu cô nương, “Nếu như…”
“Trọng Quang, chỉ cần lo những điều mà cảm thấy đúng.”
“Người đời như thế nào quan trọng, nhưng chỉ cần cúi đầu ngẩng lên với trời đất, chẳng hổ thẹn với lương tâm.”
Khương Tiểu Viên thành tâm mong mỏi dưỡng thành minh quân— mà điều là nhiệm vụ ép buộc, chỉ cần mang trong tấm lòng của minh quân.
Khi , nam tử nở nụ , mặt phượng nàng, chuyên chú và diễm lệ, phản chiếu hình bóng của nàng.
“Không cầu thẹn với trời đất, chỉ cầu… thẹn với thê tử.”
Lễ lập hậu, tranh giành ngôi báu kéo dài nửa tháng. Các phái, nhân vật lớn khuyên nhủ Trọng Quang Đế, dù bệ hạ dễ dãi, nhưng vẫn ngừng khuyên can, như thể sợ hãi.
Mãi cho đến hôm nay, khi lâm triều, chư vị đại thần như thường lệ bắt đầu khuyên nhủ.
Giữa lúc cảm xúc dâng trào, một gián điệp mạo xông triều đình.
Lúc , sắc mặt Trọng Quang Đế âm trầm, dù kéo vài cũng chỉ lạnh.