Hắn thở dài một thật sâu, trong tâm tư thầm nghĩ, nếu thể đưa về trướng của Thái tử thì chắc hẳn... Hắn quyết tâm cứu vãn mối quan hệ giữa Yến Tấn và Thái Tử, càng nghĩ càng cảm thấy hợp lý.
Sau khi từ biệt Tạ Tuấn, Thôi Kiến mới đặt chân đến quan nha, liền nhận tin tức từ phái chuyển đến: phương hướng nữ quyến Yến gia lưu đày, trùng với hướng về Biện Kinh của Thái tử!
Bởi vì giữa trưa, lưu đày xuất phát, cho nên tin tức truyền cực kỳ nhanh chóng.
Thôi Kiến giật , đó là một niềm vui vỡ òa, vội vàng phái gấp rút báo tin đến Thái Tử về việc nữ quyến Yến gia đang lưu đày.
Hắn cho rằng Yến Tấn như coi như là tâm đối đãi với Thái Tử, nghi ngờ gì.
Đó cũng là điều hợp lý, vì Yến Tấn sắp trở thành Tiết Độ Sứ, thể nào xem nhẹ Thái Tử, nên nhớ rằng, hoàng đế hiện tại hai nhi tử, một trở nên điên cuồng, một đang Thái tử; Thái Tử chỉ cần mưu phản, thì ngôi vị Hoàng đế là chuyện ván đóng thuyền.
E rằng đây chỉ vì Yến Tấn oán hận thúc bá Yến gia, mới đối chọi với Thái Tử mà thôi.
Thôi Kiến suy đoán như cũng phù hợp lẽ thường, cùng các phụ tá đều nhất trí cho rằng quan hệ giữa Thái Tử và Yến Tấn vẫn còn hy vọng cứu vãn, nên ôm tâm tư vui vẻ đến dự tiệc tẩy trần.
Yến tiệc tổ chức, bộ quan viên trong Hồng Châu phủ đều tề tựu đông đủ.
Trong bữa tiệc, khi bên cạnh Trần Thu, Khương Tiểu Viên trở thành tâm điểm chú ý.
DTV
Tin tức nhanh chóng lan truyền rằng tiểu cô nương sẽ phong thành Thái Nguyên quận chúa!
Chớ xem thường vị quận chúa , lão thái quân Yến gia chính là một lão quận chúa, các quan viên trong Hồng Châu phủ, trừ Tri phủ và Thông phán , đều hành lễ khi gặp nàng.
Tiểu quận chúa còn nhỏ tuổi, hơn nữa hôn phối, như đủ khiến đỏ mắt ?
Khương Tiểu Viên để ý đến mấy ánh mắt nóng rực , nàng vẫn thản nhiên chăm chăm ăn uống.
Cuối cùng, nàng mới hiểu rằng Thái Nguyên Thái Viên, hiệu là Thái Nguyên chỉ vì đất phong của nàng ở Thái Nguyên mà thôi...
Trong nháy mắt Khương Tiểu Viên cảm thấy nhàm chán, chọc chọc tay của Trần Thu ở bên cạnh, “Ta thích phong hào , lúc nào sửa giúp nhé, như Chiêu Dương Thấm Phương gì đó… Tóm thể là Thái Nguyên.”
Trần Thu buồn , chỉ nhẹ nhàng nắm tay nàng.
Thực , phong hào cho nàng, chỉ cho nàng vui vẻ, thể để nàng chịu thiệt thòi vì phận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-351.html.]
“Thu Thu, một lát nữa tiếp chỉ, cần thế nào…”
Hắn chỉ đáp một từ “Không cần.”
Lúc Khương Tiểu Viên vẫn hiểu ý tứ của .
Mãi cho đến khi rượu no cơm đầy, Thôi Kiến bắt đầu tuyên chỉ—
Chỉ thấy các quan đều quỳ xuống, chỉ duy một đổ chén rượu, nhặt, hành động tự nhiên, bởi vì khác đều cúi đầu quỳ xuống, nên ai chú ý đến Yến Tấn vẫn .
Khương Tiểu Viên vốn định hành lễ, nhưng kéo .
Hắn để ý, như vô tình mà đánh đổ ly rượu, Thôi Kiến với vẻ ngây thơ, “Không cẩn thận” nên quên hành lễ.
Thôi Kiến tuyên chỉ một nửa, liền thấy gương mặt tươi của Tân Tiết Độ Sứ, mà như .
Đối mặt với thánh chỉ… Yến Tấn quỳ.
Phản ứng đầu tiên của Thôi Kiến là sửng sốt, ngay đó là nổi giận, nhưng giận , tâm trạng dần dần trầm xuống, cứ chờ đợi, như một khúc gỗ yên, đến khi hết thảy xuống, mới thật sự tỉnh .
Thấy thánh chỉ quỳ, thái độ gì?
Sổ con mà Yến Tấn tỏ lòng trung thành dân lên bao lâu!
nhanh chóng nghĩ đến một sự kiện.
Trước khi khai yến, thông báo cho Thái Tử về hành tung của nữ quyến Yến gia...
Lộ trình của nữ quyến Yến gia đến biên quan, trùng hợp với lộ trình hồi kinh của Thái Tử. Thôi Kiến tưởng rằng, Yến Tấn đang giúp Thái Tử.
Thế nhưng Yến Tấn thấy thánh chỉ quỳ, hành động như thì liệu còn giữ mặt mũi cho Thái tử ?
Thôi Kiến nghĩ rằng Yến Tấn thông minh, nhưng thể ngờ đến một khả năng khác—
Nếu như Yến Tấn cố tình dẫn Thái Tử khỏi Khâm Châu phủ?
Trong lòng Thôi Kiến chợt dâng lên nỗi lo sợ, một cơn lạnh lẽo lan tỏa cả , rốt cuộc Yến Tấn gì?!