Một nam tử tuấn tú như , mới xứng đôi với Thái Nguyên quận chúa diễm lệ, tựa như đôi uyên ương trời phú, khiến ghen tị vô cùng.
khi đôi uyên ương , kẻ liền bắt đầu bàn tán.
Trước đây, ai rõ nguyên do Thái Nguyên quận chúa gả cho vị Tần công tử thần bí , dường như vị Tần công tử dòng dõi quyền quý, ngoài việc tiền, chẳng gì đặc biệt, thấy vị công tử nào cầu hôn đó?
Hôm nay thấy, liền giải thích điều ——
Tần công tử, quả thực giống như Phan An!
Khi bái đường, thấy song , chỉ ba bài vị.
Cha nương của Khương Tiểu Viên khuất, còn ở một thế giới khác; Trần Thu tang mẫu, phụ cũng như . Vì , nàng dứt khoát một cách hào phóng, ngại gì mà bái lạy thiên địa.
Thậm chí, Trần Thu cũng chút che giấu tên húy của mẫu , nhưng tên húy của Hoàng hậu các quân tầm thướng ở một phủ thành xa xôi .
Thật , ở mặt của bài vị, còn một khác.
Đó chính là Tần Cửu.
Mấy ngày , Dung phi chuẩn xong lễ vật, để đến đây cùng với của Hoàng đế. Tần Cửu là đại thái giám bên cạnh Dung phi, nên chủ động nhận gánh nặng .
Nguyên do cũng đơn giản nhận tin từ Hồng Châu phủ, Trần Thu kết hôn.
Trần Thu sớm cử cung, luôn đưa Tần Cửu đưa ngoài.
Chỉ là Tần Cửu chậm chạp rời , cho đến khi nhận tin vui, truyền tin cho Trần Thu, thẳng thắn nhận lệnh của Dung phi, cùng đến Hồng Châu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-359.html.]
DTV
Vẫn còn may mắn mấy Hắc Gáp Vệ nhiều tuổi từng gặp Cửu gia Tần gia, lúc mới nhanh chóng thông báo cho Trần Thu.
Tần Cửu đến đây để tham dự đại hôn của cháu trai, nhưng đằng bài vị, ở mặt một tấm rèm.
Tần Cửu là duy nhất của Trần Thu ở đời . Hắn nâng đỡ Trần Thu nhiều năm trong cung, giúp cho vị phế Thái Tử sống sót qua những ngày tháng khó khăn, mà cái giá trả quả thật nhỏ.
Bái thiên địa, bái phu thê, bái phụ mẫu, tự nhiên cũng dành sự tôn kính sâu sắc cho vị cữu cữu .
Khi Lễ quan cao giọng thông báo “Đưa động phòng”, tiếng chúc phúc vang lên ngớt, báo hiệu kết thúc lễ thành .
Tân lang còn ở yến tiệc để tiếp khách, còn tân nương tử hôn phòng.
Khương Tiểu Viên lúc rời , nhịn ngẩng đầu, xuyên qua tấm rèm châu, hướng về Tần Cửu .
Người ở phía màn cũng nhận ánh mắt nàng, lẽ tân nương tử sợ hãi bởi vết sẹo mặt, chỉ để hiện nửa gương mặt trong bóng tối, mỉm về phía nàng.
Thật trải qua mấy năm, gần 40, sớm là lão thái giám mái tóc hoa râm, vẻ nhưng còn già nua hơn so với tuổi thật, vết sẹo qua năm tháng qua xác thật là chút đáng sợ.
Khương Tiểu Viên chẳng sợ hãi gì. Chỉ nhẹ nhàng xốc tấm rèm châu lên, về phía cữu cữu nở nụ rạng rỡ, đôi mắt cong cong như trăng non, khiến cho Tần Cửu nên phản ứng .
*
Thực Trần Thu là ở ngoài tiệc yến khách, cũng chỉ là lộ mặt mà thôi. Sở dĩ chậm trễ hơn bình thườn, là vì ghé thăm Tần Cửu.
“Vừa gặp cữu cữu, ở Hồng Châu.”
Tần Cửu tất nhiên rời xa Dung Phi trong lúc đang thời điểm thuận lợi. Hắn vốn là thể nắm bắt tin tức nhất, lý gì đồng ý ở đây với Trần Thu lúc .
Bằng … Thật khi tới Hồng Châu, Trần Thu thư cho Tần Cửu. Nếu kiên quyết, cũng chẳng đến nỗi giờ vẫn rời xa Dung Phi. Dù cho trình bày rõ ràng lợi hại, nhưng cữu cữu trong vấn đề vẫn sự kiên định riêng.