thật sự vùng là việc quá nguy hiểm, nếu như giống kiếp …
“Đừng lo lắng, cho dù trói, cũng sẽ giữ cữu cữu Hồng Châu phủ.”
Thanh âm của thanh niên chắc như đinh đóng cột.
Khương Tiểu Viên trầm ngâm một lúc, “Vậy Thu Thu, lấy do thành giữ cữu cữu vài ngày, sẽ thử xem .”
Biện pháp khác chẳng dám chắc, nhưng từ nhỏ Khương Tiểu Viên vốn là khắc tinh của trưởng bối, thể nên chuyện.
“Được, cho đoàn Dung Phi hạ trại .” Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng áp trán nàng, thở dài, “Đa tạ phu nhân.”
Tiểu cô nương cách xưng hô cho đỏ mặt, ôm lấy , thẹn thùng hỏi,
“Chúng còn uống rượu giao bôi ?”
Rượu giao bôi là loại rượu nữ nhi hồng ngon nhất, nhấp môi thôi là khuôn mặt nàng hồng như mây đỏ, ngước mắt trai tóc dài tuấn mỹ, ánh mắt như biến thành màu của nữ nhi hồng.
Nàng lắp bắp, “Có là…đến lúc động phòng …”
Lần trong giấc mộng, Khương Tiểu Viên thể hiện khả năng uống rượu “kinh ”, nhưng đó nàng chỉ uống một chút rượu trái cây. Nữ nhi hồng thì thực sự mạnh mẽ, nàng nhấp môi thôi đủ say .
Có chút men là nàng loạng choạng, thanh niên bỗng dưng trở thành hai, ba , nàng ngã trái ngã mà vẫn ôm lòng ngực.
Nàng thì thầm bên tai , “Ta bí mật với …”
“Sáng sớm hôm nay tỉnh dậy, ma ma để một quyển sách gối, xem xong nội dung bên trong … Bây giờ vẫn giấu chăn, nhớ kỹ cả …”
Cô nương say khướt hề ánh mắt của trai trở nên sâu thẳm, mà vẫn cứ , còn rạng rỡ:
“Ta nhớ kỹ , nhưng sẽ cùng Trần Thu !”
“Sao như thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-360.html.]
“Bởi vì … … …”
Quá tàn nhẫn! Hắn mỏi…
Tiểu cô nương khẽ thì thầm bên tai điều gì, đầy một khắc , nàng bế bổng lên.
DTV
Khi đặt lên giường, nàng vẫn ngơ ngác .
Thanh niên khẽ ấn tay nàng lên thành giường, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, tóc dài xõa xuống, nàng với ánh mắt như mãnh thú, đầy vẻ nguy hiểm.
Tiểu cô nương cảnh giác , “Ta đồng ý…”
Chàng trai khẽ , đôi mắt sâu thẳm, nghiêm trang hỏi nàng,
“Hôm nay là hết nội dung , học xong ?”
Say đến mơ màng, nàng bất giác ngẩn , quên mất gì, một lúc mới thành thật trả lời, “Có xem nhưng mà …”
Nàng , chiếc váy lụa tinh xảo từng lớp từng lớp bóc , lộ hình quyến rũ.
“Bé ngoan, sẽ dạy cho nàng nhé?”
Nam tử với đôi mi dài, như tranh vẽ, khiến nàng mê mẩn, nàng vô thức gật đầu.
Say sưa trong vòng tay ôn nhu của , nàng cảm thấy như là một chiếc thuyền nhỏ giữa biển cả mênh mông, thoải mái mà kiên nhẫn.
Thế , nàng còn phòng , để cho chạm nơi ngọt ngào nhất của .
Mãi đến khi… cơn say khiến Khương Tiểu Viên bừng tỉnh, nàng bỗng cắn chặt bờ vai , oa lên , đến nghẹn ngào, còn đá , nhưng cảm thấy càng đau hơn.
Nàng cuối cùng hiểu âm mưu mặt, nay vẫn cố tình trêu đùa tàn nhẫn, giờ đột nhiên ôn nhu như , thật khiến nàng hoang mang—nếu đủ ôn nhu, nàng e rằng sẽ sống nổi!
Khương Tiểu Viên đến mức , nhưng dần dần còn đau, chỉ còn tiếng giả vờ, lòng tự nhủ hôm nay lẽ sẽ thể thoát khỏi nơi . Dù đây hai mật, nhưng lúc nào cũng khắc chế đến bước cuối cùng.
Nên dù trải qua nhiều phen thảm bại, nhưng thấy vẻ của Thu Thu, nàng vẫn cảm thấy thể. hôm nay rõ ràng giống , nàng tính toán dựa sự lóc để lừa , định lùi trong chăn giữ chặt .